Editor: Linh
Phong Tình đứng dưới thành, tình cảm dào dạt nhớ lại kỷ niệm của hắn và tiểu sư muội đáng yêu, thanh mai trúc mã là nàng, “Nhớ năm đó, chúng ta đi theo sư phụ cùng nhau trên núi tập võ. Khi đó ta mới tám tuổi.”
“Ta mới bảy tuổi.” Trương Xảo Xảo mắt ngấn lệ tiếp câu chuyện của Phong Tình.
“Chúng ta là thanh mai trúc mã.”
“Hai nhỏ vô tư.”
“Mỗi lần ta bị sư phụ phạt quỳ trên đỉnh núi, đều là sư muội ngươi trộm đưa đồ ăn nóng đến cho ta.” Giọng Phong Tình có chút nghẹn ngào.
“Mỗi lần ta bị người khác bắt nạt, đều là sư huynh ngươi xuất đầu thay ta, sau đó bị người đánh đến mặt mũi bầm dập.” Giọng Trương Xảo Xảo cũng có chút nghẹn ngào.
“Ta vẫn còn nhớ, khi sư muội bôi thuốc cho ta, trong mắt toàn là đau lòng và không nỡ.”
“Ta cũng nhớ, khi sư huynh ngươi gánh tội cho ta, trong mắt là thấy chết không sờn.”
“A, sư muội!”
“A, Sư huynh!”
………….
Đây là đang đánh giặc hay đang thân cận vậy?
Trên chiến trường không khí rất vi diệu, tướng sĩ hai quân đều như có đăm chiêu, ánh mắt khi nhìn về phía Phong Tình và Trương Xảo Xảo cũng hết sức phức tạp.
Mà hai nhân vật chính được chú ý vẫn còn đang chìm đắm trong tình cảm của mình.
“Sư muội, ta thật sự không đành lòng chĩa đao kiếm về phía ngươi, không bằng ngươi mở thành hiến quan đi.” Phong Tình lau nước mắt ở khóe mắt nói.
“Sư huynh, ta cũng không nhẫn tâm chĩa đao về phía ngươi, không bằng ngươi khải hoàn hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-hoang-tu-hac-hoa-cuu-vot-hoang-tu-bien-den/1214657/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.