Ừ? Cứ như vậy? Quý Thính chớp chớp mắt, sau một lúc lâu nhỏ giọng nói: "Đại thiếu gia, cái kia... Kế hoạch có khả năng thất bại, bọn họ không muốn chia tay với tôi, nhưng mà anh yên tâm, tôi không khai anh ra, một mình tôi chịu hết."
"Ừ."
Vẫn là chỉ có một từ 'ừ'? Quý Thính không biết vì sao môi thật khô, liếm liếm môi, Thân Đồ Dực hơi chựng một chút, bưng ly nước lên ngồi xuống mép giường, một tay đỡ cô ngồi lên. Quý Thính chần chờ nhìn anh một cái, uống vào mấy ngụm nước.
Một lần nữa nằm xuống, Quý Thính ngượng ngùng mở miệng: "Đại thiếu gia, có thể xem chuyện tôi che dấu cho anh mà đừng bắt tôi trả tiền gấp, được không?"
"Tiền?" Thân Đồ Dực nhíu mày, trong lúc nhất thời không nhớ tới tiền gì.
Quý Thính cho rằng anh không muốn, mày cũng hơi nhíu lại, nhịn không được ê ẩm uy hiếp: "Tôi không phải không trả, là muốn cho anh cho thư thả mấy tháng...... Anh, anh, nếu anh không chịu, tôi sẽ đem chuyện hợp đồng nói cho mấy người Thân Đồ Nhĩ, để anh em các người trở mặt thành thù!"
Cô vừa dứt lời, chung quanh trong nháy mắt một mảnh yên tĩnh, Thân Đồ Dực bình tĩnh nhìn Quý Thính, nhìn đến khi cô cảm thấy thật chột dạ, do dự có nên nói một hai câu để giảm bớt căng thẳng đi hay không. Không chờ đến khi cô suy nghĩ kỹ hơn, Thân Đồ Dực đã mở miệng trước: "Không đòi tiền em."
"Ừ?" Lúc này người "ừ" lại biến thành cô, còn mang theo dấu chấm hỏi nho nhỏ.
Thân Đồ Dực rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-co-chap-cuong-nam-phu/1061431/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.