Quý Thính đầu óc trống rỗng, trong chớp mắt cô trấn định lại, giúp cậu kéo kéo lưng quần lên phía trên, ra vẻ như đang giúp cậu thay quần áo: "Không được cậu cho phép đã giúp cậu thay quần áo, xin lỗi!"
Thân Đồ Xuyên giống như một con thú nhỏ bị thương, yên lặng nắm lưng quần mình nhìn chằm chằm Quý Thính, đầy vẻ đề phòng. Rốt cuộc vẫn còn là một thiếu niên, chưa trưởng thành lại có tâm cơ thâm trầm đại ác, hận ý đối với thế giới này cậu không hề có ý che dấu.
Bất quá có biểu lộ ra ngoài đã là rất tốt, so với trước kia ở ngõ nhỏ tràn ngập bộ dáng đầy tử khí. Quý Thính làm bộ như chính mình cái gì cũng không thấy, giúp cậu từng tí từng tí, ôn hòa: "Cái này là dịch dinh dưỡng, tốt cho cơ thể của cậu, tôi vừa rồi cũng có mua cháo thịt nạc, cậu ăn một chút đi."
Thân Đồ Xuyên bình tĩnh nhìn cô, rõ ràng cảm giác được cơ thể mình đã được rửa sạch sẽ, cũng đã thay quần áo mới. Vải mới mềm mại chạm vào cơ thể thanh tân, trong nháy mắt cậu có loại cảm giác như được sống lại. Lần đầu tiên cậu nhìn đến cô gái trước mặt, ánh mắt dừng trên khuôn mặt minh diễm sạch sẽ một lát, rồi đột nhiên rút đi kim châm trên mu bàn tay.
Quý Thính hoảng sợ, vội vàng đè tay cậu lại, thiếu niên thân thể còn suy yếu ánh mắt trong nháy mắt hung ác lên.
"Tôi sẽ không tổn thương cậu, nếu cậu không thích tôi sẽ nhờ y tá tới giúp cậu rút ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-co-chap-cuong-nam-phu/1061362/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.