Phần 4/4
NGOẠI TRUYỆN
10
Trợ lý vào thông báo có người lén lút tặng quà cho tôi và xin chỉ thị có cần gọi cảnh sát không. Tôi vỗ vai cậu ta ý bảo cứ bình tĩnh đã.
Nhìn màn hình giám sát thật kỹ, tôi cười khẩy.
Chuyện đó lại xảy ra rồi, cuối cùng tôi cũng đợi được ngày hôm nay.
Bên trong hộp quà bày một chiếc vòng cổ kim cương hồng nhưng đó không phải là tín vật đính ước của ông bà tôi.
Tôi thản nhiên nhấc máy thông báo cho nhân viên bắt đầu thực hiện theo kế hoạch.
Thư ký của Lam Thanh Sơn mới làm phẫu thuật thẩm mỹ chưa được bao lâu. Không kịp đợi vết thương lên da non cô ta đã nóng lòng đeo cái bao tay đặc biệt dùng để giả mạo dấu vân tay mà Lam Thanh Sơn dày công chuẩn bị, đến ngân hàng và yêu cầu mang chiếc vòng cổ đi.
Nhân viên quản lý tủ bảo hiểm lập tức nhận ra điều bất thường nên gọi lại để xác nhận thời gian tôi đến lấy chiếc vòng.
Tôi chỉ khẽ cười lạnh lùng: 「Ngại quá, đằng ấy nhầm số rồi.」
Kiếp trước, “tôi” lấy cớ không biết đã bỏ quên điện thoại của mình ở đâu để đối phó với quản lý. Đời này “tôi” đương nhiên vẫn có thể dùng lý do đó.
Thế là ả thư ký thuận lợi lấy được vòng cổ như ý nguyện.
Tôi còn chứng kiến đêm trước khi dự định đến lấy vòng, cô ta còn tham gia đủ các thể loại tụ điểm sa đoạ để dễ bề bôi nhọ tôi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-chinh-minh/3495261/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.