Quá trình chữa trị của Thiên Tâm Liên Tử còn cần thêm thời gian dài, sau khi thân thể Tô Kiền Nhi ngừng đổ máu, đau đớn trên người nàng không những không dừng lại, ngược lại càng thấu tim, thống khổ đến tận xương.
Này cũng không phải nói quá, bởi vì nàng đã cảm giác được xương cốt từ sống lưng của nàng đang nứt ra thành từng khúc, bị một lực lượng kỳ quái nghiền nát thành bùn.
Tô Kiền Nhi thậm chí còn suy nghĩ rằng có lẽ nàng không nên hy vọng xa vời chuyện tu hành, có thể chết ngay lập tức còn tốt hơn.
Mồ hôi khiến cho đôi mắt của Tô Kiền Nhi trở nên mơ hồ, đầu óc cũng trống rỗng vì đau đớn. Có người nói bên tai nàng, bảo nàng nhất định không thể hôn mê, nhất định phải kiên trì đến cuối cùng, thân thể của nàng chắc chắn sẽ được chữa trị.
Tô Kiền Nhi nghĩ thầm, hiện giờ đau đến như vậy, cho dù nàng muốn hôn mê cũng không có khả năng.
So với việc xương bị gãy và nghiền nát thì đáng sợ hơn nữa chính là việc tái tạo, những chỗ lúc trước bị vỡ vụn đột nhiên lại sinh ra một đoạn xương cốt, cái cảm giác dần dần lấp đầy chỗ trống này, cái loại ngứa ngáy do máu thịt tái tạo lại này, quả thực tra tấn người ta đến phát điên.
Đôi mắt Tô Kiền Nhi mơ mơ màng màng nhìn về phía hai nữ tử đang quan tâm trông chừng bên mép giường, nếu thái độ của các nàng không thành khẩn đến thế, Tô Kiền Nhi cũng nghi ngờ rốt cuộc các nàng có phải là cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-bach-nguyet-quang/483918/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.