Yến Trục Quang đã sớm tính đến việc đám người Thu Minh Đan Đường kéo dài thời gian để lên kế hoạch đào tẩu, nhưng nàng lại không chuẩn bị gì để ngăn chặn, nàng cũng không cần chuẩn bị.
Bởi vì, bên người nàng còn có Vân Mật Tuyết.
Đại sư tỷ chính là Nguyên Anh kỳ đại năng, mấy tên tép riu Trúc Cơ kỳ, Luyện Khí kỳ của Thu Minh Đan Đường này, sao có thể trốn ngay dưới mí mắt của Đại sư tỷ?
Yến Trục Quang có sự tin tưởng tuyệt đối với Đại sư tỷ.
Trên thực tế, Vân Mật Tuyết cũng cũng không để cho Yến Trục Quang thất vọng. Linh thức Nguyên Anh kỳ của nàng vẫn luôn bao trùm bốn phía, những động tác nhỏ của bọn họ sao có thể giấu được nàng?
Truyền tống pháp trận vô định hướng kia mới vừa bày ra, Vân Mật Tuyết chỉ cần vận dụng linh thức, trận kỳ của pháp trận đã bị một mảnh sương tuyết bao trùm.
Thân hình đám người Thu Minh Đan Đường vừa biến mất thì ngưng tụ lại, chưởng quầy Trúc Cơ hậu kỳ kia sắc mặt đỏ lên, đột nhiên phun ra một búng máu, văng vào trên pháp trận đã trở nên ảm đạm dưới chân hắn, nháy mắt liền hóa thành tầng tầng huyết sắc băng hoa, màu sắc chói mắt ấy làm tâm của mấy người khác chậm rãi trở nên lạnh lẽo.
“Tiên sinh”, Thu Kiều đỡ lấy chưởng quầy vừa bị trận pháp phản phệ, môi mím chặt nhìn về phía Vân Mật Tuyết đang đứng ở một bên không nói lời nào, tựa như một tượng băng, lại quay về phía Yến Trục Quang nói: “Thắng làm vua, thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vot-bach-nguyet-quang/483893/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.