Tìm được rồi sao?” Nịnh Nhi lo lắng hỏi han.“Vẫn đang tìm, cô kiên nhẫn một chút.” Hoàng Phủ Ảnh nhìn chằm chằm vào máy tính.
Gia tộc Anh Hồng thù mới/ oán cũ. . . Gia tộc Anh Hồng thù mới/ oán cũ. . .
“Gia tộc Doãn thị, gia tộc Lãnh thị, gia tộc Tư không, gia tộc Tư Đồ, gia tộc Vu thị, gia tộc Yến thị. . . .” Hoàng Phủ Ảnh nhìn Nịnh nhi:“Như vậy thì khi nào mới có thể điều tra xong a!”
Nịnh nhi nhíu mày sầu não.
“Chẳng lẽ trong ngũ đại gia tộc, bọn họ chỉ có gia tộc Doãn thị là kẻ thù?” Nịnh Nhi hỏi.
“Xem ra là như thế.” Hoàng Phủ Ảnh trả lời.
“Chẳng lẽ thật sự ở gia tộc Doãn thị?” Nịnh Nhi đoán.
“Có thể, nhưng cô nghĩ xem, Doãn Hạc Lam hắn nhất định hy vọng mìnhcó thể toàn mạng thoát ra, định đoán giờ trong tay bọn họ, vậy hắn vìcái gì còn không thả Anh Hồng Ngải Nhã? Chẳng lẽ. . . . Hắn còn có ý đồkhác?” Hoàng Phủ Ảnh nói.
“Ý đồ?” Nịnh nhi lặp lại lời Hoàng Phủ Ảnh, Doãn Hạc Lam có thể có ýđồ gì cơ chứ? Anh ta muốn nắm giữ ngũ đại gia tộc? Nhưng trong lòng Nịnh Nhi, Doãn Hạc Lam không phải loại người này.
Hoàng Phủ Ảnh nhìn Nịnh Nhi, cũng đang suy tư. Bà có thể hiểu giờ đây Nịnh Nhi vừa lo lắng vừa bất lực cùng bất đắc dĩ, bởi chính bà cũngtừng trải qua điều này, bà và cô ấy từng lo lắng giống nhau, bất lực như nhau, và cũng bất đắc dĩ như thế.
Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-vi-mieu-yeu/3083548/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.