Thời gian trôi nhanh như gió, chỉ chớp mắt, đã là mùa thu năm sau.
Tháng ngày của Kim Phong Tế Vũ Lâu cũng trở thành hồi ức.
Xưa có câu tiểu ẩn ẩn vu sơn, trung ẩn ẩn vu thị, đại ẩn ẩn vu triều (ẩn cư ở rừng núi là kém cỏi, ẩn cư ở phố chợ đông đúc là khôn ngoan, ẩn cư ngay chốn triều đình chính là thượng sách),giờ ngoài thành Cô Tô, đang tiết cuối thu, lá đỏ tràn sương sớm.
Cố Tích Triều đang thản nhiên ngắm nhìn thanh sơn xa xa sau tiết Ngọ ngày cuối thu, cảm thấy một thứ áp lực vô hình đang dần dần hiện hữu.
Gần một năm sau ngày ẩn cư, Thích Thiếu Thương luôn cùng Cố Tích Triều uống trà, bình trà, đấu cờ, đánh đàn, luyện kiếm vào giờ này.
Cố Tích Triều thích uống nhất, là một loại tên gọi “Tích Thương”.
Đương nhiên trà này là do một tay Cố Tích Triều pha chế.
Hoa mai mùa xuân, cúc vạn thọ mùa đông, cỏ phi yến tiết hạ, điệp lan của mùa thu, bốn loại hòa cùng lá trà hồng hảo hạng, mùi hoa mùi thơm ngào ngạt, trà vị thanh kỳ.
Về cái tên “Tích Thương”, Cố Tích Triều nhìn Thích Thiếu Thương lơ đãng nói, “Ngươi ngàn vạn lần đừng tưởng rằng ta ghép tên của ngươi với tên ta. Ta chỉ là cảm thấy hai chữ này ghép vào dễ nghe, toát vẻ thanh nhã thôi.”
Thích Thiếu Thương bỡn cợt cười, “Ta biết.”
Nhưng ánh mắt của hắn cũng toát vẻ giễu cợt, “Đừng gạt người.”
Vì thế mắt Cố Tích Triều cũng bắn ra mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-van-phong/2685249/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.