Vâng! Thích Lâu Chúa bị hạ nhục là Cố công tử nổi điên
Đường Gia Bảo ở ngoại thành Cung Châu.
Cố Tích Triều vừa thấy thấp thoáng tổng đàn Đường Môn, bỗng nhiên có cảm giác kinh hãi.
Có lẽ ai cũng sợ sấm động long đàm hổ huyệt —— nhưng ít ra ngươi cũng biết được trong huyệt có cái quái gì.
Đường Môn đáng sợ, chính là ở chỗ mặc dù ngươi tìm thấy được rất nhiều tư liệu về đệ tử Đường Môn—— nhưng vĩnh viễn không có được cảm giác an tâm đã tính toán kỹ càng.
Ngươi vẫn sẽ sợ thôi —— ít nhất là cảm thấy cực kỳ bất an, thập phần lo ngại.
Thích Thiếu Thương nhẹ nhàng từ sau lưng vươn tay nắm lấy tay Cố Tích Triều, “Làm hết sức, không thẹn với lòng.”
Cố Tích Triều liền thoáng bình tâm lại một chút, nhưng vẫn nói, “Có lẽ chúng ta đi vào rồi, không ra được nữa.”
“Cũng không hối tiếc.” Thích Thiếu Thương trầm giọng kiên định.
Trong tay truyền đến một hơi ấm thản nhiên, khiến người ta có cảm giác ấm tận tâm khảm.
Vì thế Cố Tích Triều nở nụ cười như nắng tỏa, dùng móng tay âm thầm ấn ấn vào lòng bản tay của Thích Thiếu Thương, “Huynh ngu thật, thực sự rất ngu.”
Thích Thiếu Thương có đau một chút, nhưng lại cười trừ, “Ở trước mặt đệ, ngu cả đời thì sao chứ?”
Ngoài đại môn của Đường Môn, ngay cả mặt trời cũng không sáng nổi.
Cung Châu Thành quanh năm ướt át thoáng ẩn thoáng hiện trong sương mù.
Cố Tích Triều khẽ thề trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-van-phong/2685207/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.