Chờ khi HỒ Vĩnh Lạc đi khuất hẳn trong sự giận dữ không rõ nguồn cơn, Vương Thế Kỳ vội hỏi a di, "A di có hề gì không?"
A di của Vương Thế Kỳ lắc đầu, "Không sao đâu. Ta còn chịu được May mà ngươi kịp nương tay.?"
Căn cứ theo ngữ điệu này, Vương Thế Kỳ chợt lo sợ cho a di. Vì rõ ràng khi nãy Vương Thế Kỳ với định tâm khác hẳn nên hầu như chỉ ra chiêu cho lấy có vậy thôi. Không ngờ người bị đả bại lại không phải là Vương Thế Kỳ mà là a di. Vậy là Vương Thế Kỳ đã rõ là a di chỉ giả vờ mà thôi, nhưng sao bây giờ a di lại nói như thế?
Vương Thế Kỳ mấp máy môi định hỏi cho ra lẽ thì bắt gặp ánh mắt nhìn kỳ dị của a di và của Vân Phi Yến nữa.
vương Thế Kỳ chợt động tâm và giả vờ nói khác đi, "May mà a di không sao.?"
Lúc đó, từ phía sau Vương Thế Kỳ chợt có âm thanh phát ra, "Tiểu tử, ngươi cứ gọi tam muội của bản nhân là a di luôn miệng, không lẽ ngươi đích thực là cốt nhục của tứ muội sao?"
Vương Thế Kỳ quay lại, đối mặt với hai vị lệnh sứ vẫn còn lưu lại đây chứ không cùng đi với HỒ Vĩnh Lạc.
Vương Thế Kỳ lộ vẻ ngạc nhiên, "Nhị vị tiền bối gọi tiên mẫu là tứ muội, không lẽ giữa tiên mẫu với nhị vị tiền bối cũng là... ?"
Biết Vương Thế Kỳ đã hiểu sai, từ phía sau, Vân Phi Yến chợt lên tiếng ngắt lời, "Không phải như ngươi nghĩ đâu. Sư phụ ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-u-ma-dong/97228/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.