"Bạch Khởi. Bạch Khởi. Đồ khốn kiếp nhà ngươi, ngươi lăn ra đây cho ta!" Đúng lúc đó, ngoài cửa có tiếng gào thét, kèm theo âm thanh có vẻ lồng lộn, tức tối vọng lại, tiếp đó "rầm" một tiếng cửa phòng của Bạch Khởi bị đạp tung ra, một thiếu niên xấu xí, thân hình to béo xuất hiện trước mặt Bạch Khởi.
Thiếu niên này cũng không lớn, chỉ tầm mười lăm mười sáu tuổi, chạc tuổi Bạch Khởi hiện tại, mặc bộ đồ gấm kiểu Trung Hoa, mái tóc dài màu đỏ rực, trông rất ngông cuồng, tuy ít tuổi nhưng râu quai nón hai bên cực rậm. Hắn bước từng bước dài, hùng hổ xông vào. Theo sau hắn là bốn năm thiếu niên mặc bộ đồ màu xám trông như gia đinh, tất cả đều vênh váo hống hách, đồng loạt tiến vào.
"Ngươi là ai? Đến đây làm gì?" Bạch Khởi cau mày, nói với vẻ khó chịu. Dù sao việc bị người khác vô duyên vô cớ đá văng cửa cũng không phải là chuyện vui vẻ gì! Bạch Khởi cũng vậy. Song vẻ mặt khó chịu của hắn chỉ vụt thoáng qua, sau đó là vẻ mặt ngơ ngác, tỏ vẻ thực sự không nhớ chút gì cả.
"Cái gì! Ngươi lại không nhận ra ta? Xem ra lần trước ta giáo huấn ngươi còn chưa đủ hả? Nghe nói ngươi sắp chết đến nơi rồi, bây giờ xem ra ngươi chưa đến nỗi nào… Hừm… Nhưng mà ngươi lại dám giả vờ không quen biết ta hả? Người đâu… Đánh cho ta. Đánh tới khi hắn nhận ra ta thì thôi." Thanh niên béo phệ đó nghe xong câu nói này nổi giận đùng đùng quát tháo, thậm chí không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-u-long-gioi/193102/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.