- Bạch đại ca. Ta…
Lý Linh có chút lắp bắp nói, khuôn mặt đỏ bừng, trong khoảng thời gian ngắn không thể nói thành lời, giống như rất khó xử vậy. Tên Lý Linh này tuy rằng ngày thường có chút mắc cỡ, dễ đỏ mặt nhưng chưa bao giờ xuất hiện tình trạng như thế, tình trạng như thế đủ để thể hiện một việc, đó chính là Lý Linh bây giờ rất căng thẳng, rất lúng túng, cũng rất khó xử, cho nên mới như thế… Nói cả buổi còn chưa nói ra được điều muốn nói…
Nhưng Lý Linh không biết là, Bạch Khởi vốn đã sởn tóc gáy, nổi da ga, lúc này Lý Linh nói như thế càng khiến cho trái tim Bạch Khởi bình bịch, bình bịch nhảy lên. Khi lời của Lý Linh còn chưa nói ra, Bạch Khởi thực sự nhịn không được, giành nói trước:
- Khoan đã… Lý Linh tiểu huynh đệ, tuy rằng đệ là một người rất tốt, rất tốt… nhưng ca ca ta là một người nam nhân rất bình thường, rất bình thường… Cho nên ta không thể thích nam nhân… nếu như đệ muốn bày tỏ gì đó… vậy thì đừng nói nữa…
Nhưng sau khi nói xong lời này, Bạch Khởi có chút hối hận, lời này… tổn thương người khác biết bao nhiêu a. Mình nên nói uyển chuyển một tí, nhưng tình huống vừa rồi khiến Bạch Khởi không thể nào do dự nữa. Nhưng sau khi nói xong, Bạch Khởi nhìn sắc mặt của Lý Linh, thấy Lý Linh mờ mịt nhìn mình, thoáng chốc có chút lúng túng… trong thời gian ngắn không biết nói gì mới tốt, chỉ biết đứng giằng co ở đó. Hắn biết, chắc mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-u-long-gioi/1396530/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.