Chuyện sau đó trở nên đơn giản hơn rất nhiều… Bạch Khởi mời khách đi uống rượu. Lúc này hai đại cao thủ người qua chén lại, rất vui vẻ uống cùng nhau. Cứ như cho rằng trên chiến trận bất phân thắng bại thì phải tửu chiến để phân cao thấp. Tuy Lưu Dịch Tư tuổi đã cao nhưng tửu lượng không hề thua kém Độc Cô Danh Dương năm nay mới gần năm mươi tuổi… Hai người không dùng cốc mà uống bằng bát lớn, uống qua uống lại mãi không ngừng… Những người xung quanh chỉ biết chăm chăm nhìn đầy thán phục.
Lúc uống rượu Độc Cô Danh Dương tất nhiên đã chấp nhận Bạch Khởi. Lão tiền bối bá vai hắn nói:
- Hiền điệt… Sau này ta sẽ cho đứa con ngốc nghếch của ta đi theo ngươi. Độc Cô Gia ta chỉ có nó là con trai duy nhất. Ngươi nhất định không được để xảy ra chuyện gì với nó. Nếu không ta không thể tha cho ngươi. Mà ta có tha thì Độc Cô Gia ta cũng không tha đâu… Có điều ngươi cũng không phải không có lời. Từ nay chúng ta đều là người một nhà… Có chuyện gì cứ bảo Chiến Thiên phát tín hiệu ta sẽ lập tức triệu tập binh mã. Tuy Độc Cô Gia ta người không nhiều nhưng đều thuộc hàng cao thủ. Ngươi muốn chúng ta làm gì thì chúng ta sẽ làm thế… Lão già Lý Tự Minh mà làm khó ngươi, lão tử sẽ tự mình đi hỏi tội hắn… Dù sao hồi còn trai trẻ ta cũng đánh hắn không ít… Ha ha…
Lời của Độc Cô Danh Dương khiến Bạch Khởi nhất thời toát mồ hôi lạnh, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-u-long-gioi/1396522/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.