Sau khi hồng thủy chấm dứt, trên lòng sông La Nạp là một đại dương mênh mông, sau khi kéo dài mấy giờ đồng hồ mới xuôi theo lòng sông La Nạp rộng lớn chảy ra phía Tây Bắc, nước lũ dần dần rút đi, vào giữa buổi trưa đã hoàn toàn biến mất, trên mặt đất tuy vẫn còn có chút lầy lội nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc tiến về phía trước của đại quân.
Sau khi trận hồng thủy qua đi, khắp nơi trên lòng sông La Nạp đều rải rác cờ xí và binh sĩ Liệt Diễm Quân đã bị chết đuối, vô số binh khí áo giáp cũng rơi lả tả, xác chết khắp nơi khiến người ta phải đau lòng, tất cả mọi thứ xung quanh đều có vẻ thảm thương vô cùng, không ít binh sĩ từ tướng lĩnh nhìn mọi chuyện trước mắt đều thổn thức, sức mạnh của thiên nhiên quả nhiên không phải thứ mà con người con người có thể chống lại…
Nguyên soái La Bá Tì vỗ vỗ vào cai Bạch Khởi đi về phía trước, thở dài một hơi và nói:
- Lần này tuy đã thắng lợi, có điều… ngươi nói… Chúng ta làm như vậy có phải là quá độc ác không? Phải biết rằng… ở đây có lẽ có đến hơn tám mươi vạn người… tám mươi vạn người mà đã chết sạch chỉ trong một buổi sáng…
- Nguyên soái… Ta cho rằng chiến tranh chính là chiến tranh… không có cái gì gọi là tàn nhẫn hay không tàn nhẫn, tám mươi vạn người chết cố nhiên là hơi nhanh, nhưng lẽ nào phải giữ lại bọn chúng đợi mấy tháng nữa sao? Chúng ta không đợi được, Vương Quốc cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-u-long-gioi/1396499/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.