Bạch Khởi một mình dùng cây đao chế tạo bằng tinh cương, đứng trước vạn quân xoay người xuống xuống ngựa, cản trở tất cả các kẻ địch lại xâm phạm, đứng ở đó như một pháo đài bất khả xâm phạm, phàm là người đến gần Bạch Khởi đều không ngoại lệ toàn bộ thân một nơi đầu một nơi.
Những sĩ binh sau lưng Bạch Khởi đều lần lượt xoay người lên tường thành, lúc một vạn người quay trở lại chỉ còn lại hơn tám trăm người, những người còn lại đều da ngựa bọc thây tử chiến trên sa trường, khi những kỵ binh thân đang bị trọng thương nắm lấy dây thừng, dây thừng bắt đầu rút lại, không ngừng hướng về tường thành, tốc độ rất nhanh khiến người khác cắn lưỡi. Mạt La Sâm đứng trên thành lâu phụ trách giám sát và đốc thúc tác chiến thấy tình cảnh như vậy lập tức quát lớn:
- Bắn tên… Bắn tên… Nhanh. Nhanh bắn tên. Bắn chết bọn chúng cho ta!
Đương nhiên đối tượng mà Mạt La Sâm muốn bắn chết không phải những kỵ sĩ anh dũng kia mà là những truy binh đuổi theo, trong thoáng chốc vô số mưa tên màu đen từ trên trời rơi thẳng xuống, bắn chết hơn nghìn người, những kỵ binh kia lập tức bao vây xung quanh Bạch Khởi, để thuận tiện giết Bạch Khởi nhưng bây giờ bọn chúng đã trở thành bia tốt nhất, gần như không cần hàm lượng kỹ thuật gì, chỉ cần cung thủ bắn mưa tên ra ngoài lúc nào cũng có thể bắn chết một người không may.
Kỵ binh Liệt Diễm quân thật sự là quá nhiều, muốn rút lui một thời nửa khắc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-u-long-gioi/1396492/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.