Ngọn lửa trước Gia Lăng Quan cháy bảy ngày bảy đêm, hơn ba mươi vạn thi thể bị đốt thành tro, ngay cả cây cỏ của Gia Lăng Quan cũng bị đốt sạch không còn một mảnh, đương nhiên ngọn lửa lớn cũng đã cản sự công kích của Liệt Diễm quân, cho dù bọn họ người nào người nấy sốt ruột kêu oa oa, Gia Đức Nguyên soái cũng bị An Đức Liệt viết thư mắng té tát, nhưng vẫn không cách nào triển khai công kích, khi ngọn lửa lụi tắt xung quanh đã trở thành một mảnh đất khô cằn, kể cả hai bên núi đá cũng hóa thành màu đen…
Bạch Khởi và những sĩ binh trong thành đều có được thời gian nghĩ ngơi trong bảy ngày này, người nào người nấy tinh thần hăng hái, khi lửa cháy xong, nước sôi còn có cục gỗ, tảng đá, cung tên được Bạch Khởi kêu chuẩn bị đã hoàn toàn chất đầy tường thành, trái ngược với cung tên và bọn sĩ binh chém giết, những thứ này đương nhiên có hiệu quả hơn trong lúc thủ thành.
Bạch Khởi thấy qua… Lúc thủ thành bọn sĩ binh sử dụng những thứ này, nhưng tần suất không quá cao, trong chiến đấu Thiên Ân Đại Lục thích xài đao kiếm giao chiến, đây không phải là thứ Bạch Khởi thích, bởi vì những thứ này mới là vật cần thiết để thủ thành.
Khi ngọn lửa cháy hết hoàn toàn, bọn sĩ binh thủ thành đã nghỉ ngơi đầy đủ người nào người nấy tinh thần phấn chấn, ngoài chuyện này ra năm vạn Thủ Bị quân ở địa phương đều đã đến, còn năm vạn sẽ đến trong ba ngày nữa, người ngựa của Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-u-long-gioi/1396490/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.