Trường đình ngoại, cổ đạo biên, phương thảo bích liên thiên. Vãn phong phất liễu địch thanh tàn, tịch dương sơn ngoại sơn thiên chi nhai, hải chi giác, tri giao bán linh lạc. Nhất hồ trọc tửu tẫn dư hoan, kim tiêu biệt mộng hàn.
Một bài thơ tiễn biệt rất kinh điển, tuy rằng không dám nói tất cả mọi người đều biết, nhưng Bạch Khởi cũng biết đến.
Bạch Khởi trước đây ly biệt không có sâu lắng như thế, nghĩ đến bài thơ này, cũng không cảm thấy có cảm giác đặc biệt gì, nhưng câu thơ này bây giờ chợt lóe lên trong đầu khiến Bạch Khởi cảm thấy có chút bi thương, hôm nay là một ngoại lệ, Thánh chỉ của Lý Tự Minh ngày thứ hai xuống đến chỗ Bạch Khởi, tin tức nhậm chức ba mươi mốt quân đoàn không nhẹ mà đi, rất nhanh truyền hết khắp Vương Đô.
Tất cả mọi người không cần nói cũng biết vị Đấu Tông này được Bệ hạ coi trọng, tiền đồ vô lường, sau này không chỉ trên tiền đồ tu luyện vô lường, tương lai quyền lực uy phong e rằng cũng không thể hạn lượng được, cho nên lúc nhận được tin tức Bạch Khởi nhậm chức, quý tộc lớn nhỏ trong Vương Đô, bọn quan lớn đến tặng hậu lễ, chúc mừng Bạch Khởi thăng chức đồng thời cũng đến tiễn biệt Bạch Khởi, trong mấy ngày ngắn này Vương Đô Bạch Gia có thể nói là quan khách ra vào tấp nập, kể cả Đỗ Tân gia cũng đem hậu lễ tới, Hầu Tước Đỗ Tân thậm chí đích thân tới, hoàn toàn không nhìn ra hắn và Bạch Khởi còn có Bạch Gia từng có ngăn cách gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-u-long-gioi/1396483/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.