Bên này Bạch Khởi xem xong biểu diễn đặc sắc này chuẩn bị quay lưng đi khỏi, Lệ Trường Không ở xa xa trăm mét xem xong, bỗng hừm lạnh một tiếng:
- Nếu đã đến rồi… vậy thì ra đi, nếu không đừng trách ta không khách khí.
- Sặc! Lão tử ở xa như vậy mà ngươi vẫn phát hiện ra? Ngươi cũng thông minh đấy…
Trong lòng Bạch Khởi sau khi khẽ mắng một tiếng, đứng ra, chạy về phía mấy người này, sau đó vẻ mặt xấu hổ cười cười nói: Text được lấy tại truyentop.net
- Cái này… cái này ta chỉ là xem xem… xem xem mà thôi…
- Hanh? Xem xem… ta thấy không đơn giản như vậy chứ… dù sao đã đến rồi thì đừng đi nữa…
Lệ Trường Không lạnh lùng nói, nói xong quơ tay một cái, 18 vị Đấu Tông lập tức bao vây Bạch Khởi, cái kia động tác cái kia đẹp a, nếu như Lệ Trường Không nói thêm một câu "bao vây hắn" vậy thì càng điêu rồi, nhưng chỉ động tác như thế 18 vị Đấu Tông giống như mười tám con chó nhỏ nghe lời bao vây Bạch Khởi.
- Đừng… đừng vậy mà… Lão tổ tông, người mau nói giúp ta a…
Bạch Khởi thấy tình cảnh như vậy cười khổ một tiếng nói, nói xong hướng về Bạch Ngọc Đường đang cười xấu ở xa, lão tiểu tử này đã sớm thấy Bạch Khởi, chỉ là không đứng ra nói chuyện mà thôi rõ ràng muốn coi trò cười của Bạch Khởi.
- Lão Bạch huynh biết hắn?
Lệ Trường Không sau khi nghe xong lời này quay sang hỏi Bạch Ngọc Đường đang đứng kế bên, khuôn mặt đầy vẻ nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-u-long-gioi/1396473/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.