Bạch Khởi cũng không đối diện với những đại hán của Đỗ Tân gia, mà từ vị trí trong góc theo quản gia đi vào, những đại hán kia biết có lẽ cũng không có ngăn cản, có lẽ bọn họ thấy Bạch Khởi không giống như thầy thuốc, dù sao trên mệnh lệnh chỉ là ngăn cấm trong phủ A Lý mời bất cứ thầy thuốc hay pháp sư nào, cũng không nói là cấm người tới phủ A Lý, cho nên những đại hán đó cũng không ngăn cản gì.
Dĩ nhiên Bạch Khởi không lập tức xuất thủ đi tiêu diệt bọn chúng hoặc là dạy dỗ cho đám người này một trận, không phải vì Bạch Khởi không dám, chỉ là Bạch Khởi không muốn vì chuyện này mà bản thân trở mặt với Đỗ Tân gia, dù sao Đỗ Tân gia cũng không phải là nơi dễ trêu chọc. Bạch Khởi mặc dù đã là một cao thủ cấp Đấu tông, nhưng một gia tộc đã kéo dài mấy trăm năm như vậy chẳng lẽ không có cao thủ hay sao? Hơn nữa ảnh hưởng của Đỗ Tân Gia ở Ba Phạt Lợi Á rất lớn, không phải không thể đối đầu với họ, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Đi vào phủ đệ của A Lý, đi xuyên qua đại sảnh trước mặt tới hậu viện, trong đình viện chứa đủ loại hoa cỏ phía sau đã đứng đầy người… nam nữ tôi tớ tổng cộng có mười mấy người, ai cũng lo lắng đứng ở cửa, trong phòng có tiếng khóc của một nữ nhân vọng ra.
Theo tiếng khóc đi vào, một lão giả tóc hoa râm nhìn thoáng qua Bạch Khởi rồi nhìn chủ quầy đang cùng đi vào vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-u-long-gioi/1396451/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.