🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngày thứ hai, Bạch Khởi dưới sự an bài của Tác Luân gia nhập vào Cấm Vệ quân, lấy thân phận là một thanh niên đến từ vùng thôn quê xa xôi, tên cũng gọi là Bạch Khởi, che giấu thân phận thật của Bạch Khởi, và năm nghìn tên tân binh khác cùng nhập ngũ trở thành một thành viên của đế quốc Cẩm Vệ quân….
Đứng trên giáo trường, Bạch Khởi cảm thấy xung quanh đều rất xa lạ, tuy rằng quân doanh của Cẩm Vệ quân và Thành Vệ quân đều nằm ở những nơi hẻo lánh của Vương Đô, nằm ở vị trí ngoại thành thành nam, vẫn nằm trong Mân Côi thành của Vương Đô Ba Phạt Lợi Á, nhưng Bạch Khởi vẫn cảm thấy nơi này rất xa lạ… Đương nhiên… Kì thật Bạch Khởi đối với Mân Đô thành này vốn không phải quen thuộc lắm.
"Tất cả mọi người đứng nghiêm cho ta, theo số trên thẻ bài của các ngươi đi vào các doanh trại khác nhau ở đó có trưởng quản của các ngươi huấn luyện các ngươi… Bây giờ theo số thẻ bài tự đi vào trong doanh trại của mình…." Một vị tướng quân đứng trên đài cao lạnh lùng quát, lúc nói chuyện vẻ mặt uy nghiêm.
Sau khi nói xong những người xung quanh lần lượt theo số trên thẻ bài đi vào trong quân doanh khác nhau, doanh trại của Cấm Vệ quân phân bố rất đơn giản, cả khu chia làm bốn đại doanh trại, chia ra một quân đòan đóng trú, mỗi một đại doanh chia làm năm mươi doanh trại nhỏ, mỗi doanh trại có một nghìn người… Về phần nơi Bạch Khởi đóng quân vốn không khó tìm, tân binh kì thật chỉ có năm doanh…. Chia ra do năm đại đội trưởng thống soái…
Quân chức của Ba Phạt Lợi Á rất kỹ càng tỉ mỉ, từ thập trưởng, tiểu đội trưởng, trung đội trưởng, đại đội trưởng, binh đoàn trưởng, sư đoàn trưởng, quân đoàn trưởng, cho đến bộ thống soái, mỗi cái đều có chức danh và quyền lực kỹ càng tỉ mỉ, thập trưởng có thể dẫn dắt năm người, tiểu đội trưởng dẫn dắt mười người, đại đội trưởng thống soái một nghìn người, mỗi binh đoàn có một vạn người, mỗi sư đoàn có năm vạn người, mỗi quân đoàn có hai mươi vạn người, về phần các lão đại của bộ thống soái, cơ bản là các thống soái cao cấp, chia ra nắm giữ các khu vực lớn, tuy rằng thường không rời khỏi Vương Đô, nhưng có sức ảnh hưởng kinh người trong quân đội, và có quyền lực rất lớn, bộ thống soái thường có chín người thống soái, cùng với nhược kiền bộ thư… Mỗi một người đều nắm giữ tất cả quân đội ở trong khu vực của Vương Đô, giống như đại quân khu tư lệnh viên bây giờ vậy, quyền lực to lớn có thể tưởng tượng.
Hơn nữa để phân chia các quân chức kỹ càng. Giữa các cấp bậc. Quân đội Ba Phạt Lợi Á noi theo truyền thống của Bất Diệt hoàng triều, chia ra làm năm cấp sĩ quan, sĩ quan cấp úy, sĩ quan cấp tá, tướng quân, nguyên soái, phân chia kỹ càng, mười hai cấp, hạ sĩ, trung sĩ, thượng sĩ, thiếu úy, trung úy, thiếu giáo, trung giáo, thượng giáo, chuẩn tướng, thiếu tướng, trung tướng, thượng tướng, nguyên soái v.v… Phụ thân Bạch Khởi với quân hàm thống soái Cấm Vệ quân là thượng tướng, thường thì quân đoàn trưởng chỉ có quân hàm trung tướng, chỉ có quân đoàn chủ lực giống như Thiết Bích quân đoàn, Chiểu Trạch quân đoàn, cùng với Hải Long quân đoàn ở phương đông và quân đoàn trưởng của Vương Đô Cẩm Vệ quân mới có quân hàm thượng tướng… Về phần nguyên soái, chỉ có các lão đại của bộ thống soái mới có tư cách có…
Nghe nói sự phân chia kỹ càng quân hàm này có từ thời Bất Diệt hoàng triều, lúc đó hoàng đế Lý Khiếu Thiên truyền lệnh xuống, nói thật lúc đầu Bạch Khởi nghe thấy sự phân chia như vậy đều vì vậy mà sững người, xém chút tưởng mình đã trở về thời hiện đại rồi… Dù sao sự phân chia như vậy Bạch Khởi thật sự đã quá quen thuộc rồi.
"Tất cả mọi người đứng nghiêm, các ngươi nghe đây… Bây giờ các ngươi là tân binh, tân binh thì nên giống tân binh, vốn là… Dựa vào lệ cũ của năm trước, các trưởng quản của các ngươi đều từ những lão binh chọn ra, nhưng năm nay phía trên mở ra trường hợp đặc biệt, ngoại trừ trung đội trưởng, những cái khác đều từ trong tân binh chọn ra, đó cũng coi như cho các ngươi một cơ hội… Tất cả các người, theo số của thẻ bài, một nhóm mười người chọn ra thập trưởng, tiểu đội trưởng của các ngươi… Dĩ nhiên tạm thời sẽ không trao quân hàm cho các ngươi, đợi các ngươi kết thúc khóa huấn luyện tân binh ba tháng mới trao quân hàm… Trong doanh trại tân binh có quy định của doanh trại tân binh…. Tất cả các người các ngươi… Đều có thể chọn ra thập trưởng , tiểu đội trưởng trong doanh trại, chỉ cần giành được thắng lợi ở điều kiện công bằng đều có thể được công nhận… Bây giờ đứng thành đội theo số trên thẻ bài các ngươi… Sau đó bắt đầu tỷ thí ~ Ta muốn các ngươi trong vòng một canh giờ chọn ra người lãnh đạo." Đại đội trưởng của nhóm người Bạch Khởi bọn họ cũng không biết tên là gì, để râu quai nón, đứng ở đó hét lớn, mười trung đội trưởng mặc khôi giáp bên cạnh hắn giãn ra, xem ra tương đối có khí thế.
Nhưng sau khi hắn nói ra lời này, tất cả mọi người đều nhìn về phía trong sân, người nào người nấy hướng mắt về lại, dường như là giám sát vậy.
"Hắc hắc… Ta thấy không cần đánh nữa… Ta làm tiểu đội trưởng, thập trưởng do huynh đệ của ta đảm nhận… Có ai bất mãn thì đứng ra?" Một gã đại hán đầu trọc thân cao chừng hai thước đứng bên cạnh Bạch Khởi, đứng ở đó nhe răng nhếch miệng nói như thế, nói xong còn vỗ vỗ một tên bên cạnh cao cỡ hắn với nụ cười thật thà trên mặt.
"Vậy thì không hẳn… Ta cảm thấy… Cái này còn nên thử…" Một người thanh niên tuổi cỡ Bạch Khởi vẻ mặt tươi cười nói, nói xong mấy người xung quanh hắn đều lần lượt tiến sát lại chỗ hắn, có thể thấy bọn họ là quen biết.
Tuy rằng chỉ có mười người, nhưng rõ ràng chia thành ba nhóm người, hai tên cao to một nhóm, những người còn lại một nhóm, Bạch Khởi một người một nhóm.
Đối với chuyện này Bạch Khởi nhún nhún vai, một thân hình lắc nhẹ một cách tuyệt mỹ, sau một chuỗi âm thanh "Binh bốp bịch" vang vọng, người trong đội Bạch Khởi đều lần lượt ngã xuống, người nào người nấy kêu thảm thiết cũng không bò lên được, nhìn bộ dạng rất là đau khổ, sau khi giải quyết nhanh gọn đám người này, Bạch Khởi lười biếng nói: "Bây giờ… Ta là tiểu đội trưởng…"
Bị người khác giải quyết nhanh gọn như vậy bọn họ đương nhiên không dám phản đối gì, người nào người nấy nằm trên mặt đất vội vàng gật đầu.
Tình cảnh như thế đương nhiên thu hút không ít ánh mắt, trong đó bao gồm vị đại đội trưởng kia và mười trung đội trưởng bên cạnh hắn…
"Đại nhân… Vị thanh niên này thật không đơn giản, hai tên cao lớn trong đội hắn tôi biết hồi trước, bọn họ chính là dong binh đã là cấp đấu sĩ rồi… Nhưng… Lại bị hắn giải quyết nhanh gọn như vậy… Ta căn bản không xem thấu động tác của hắn… Người này… Rất khủng bố… Ta chắc cũng không phải là đối thủ… Dù sao ta cũng chỉ mới có cấp bậc đấu sĩ." Một người trung đội trưởng đi đến khẽ nói.
"Đâu chỉ ngươi… Ta đã là tứ tinh đấu sư rồi… Nhưng ta ngay cả động tác của hắn còn chưa nhìn rõ… Cũng không biết tiểu tử này là do ai đề cử tới… Cao thủ như vậy sao không trực tiếp cho vào ngũ, ít nhất cũng có thể đảm nhận chức đại đội trưởng… Bây giờ thì tốt rồi, vào nơi này của chúng ta… Sau này e là chúng ta khó quản giáo rồi…." Đại đội trưởng để râu quai hàm kia cười khổ một tiếng nói như thế, nhìn về hướng Bạch Khởi nét mặt vô cùng ưu sầu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Đại đội trưởng chỉ sợ người không cách nào quản thúc, một người không tốt toàn bộ kỷ luật của đội đều hỏng mất.
"Cái gì? Đại nhân, ngay cả người cũng không phải là đối thủ của hắn?" Mấy tên trung đội trưởng đứng một bên đều lần lượt đi qua, kinh hãi hô lên, nhìn Bạch Khởi ánh mắt cũng có chút biến đổi.
"Ta còn có thể lừa các ngươi sao? Cũng không biết là ai đem một nhân vật như vậy qua đây… Ài… Thật là… Để hắn làm tiểu đội trưởng của trung đội thứ nhất đi, ài… Cũng may bây giờ biên chế chỉ là tạm thời, đợi sau một tháng tập huấn sẽ sửa đỗi biên chế, đến lúc đó thì tốt rồi… Nhớ kỹ trong thời gian này các ngươi ai cũng không được đụng vào tên này, nếu không gây nên phiền phức thì các ngươi tự lo lấy." Đại đội trưởng hàm ý sâu xa nói.
Mặc dù nói là kỷ luật trong quân nghiêm minh, nhưng đối với một người mạnh như vậy mà nói thật sự thiếu hụt sức quản thúc, đương nhiên bọn họ cũng không dám ở quân doanh công nhiên đả kích trưởng quản của mình, nhưng một sĩ binh nếu muốn gây hỗn loạn cũng có rất nhiều cách, ví dụ như nói… Khiêu chiến với đại đội trưởng, v..v… Lúc trước cũng đã từng xảy ra chuyện như thế, sĩ quan cấp thấp lại không phải là cao thủ gì đương nhiên rất thê thảm.
"Cái này… Ngài yên tâm… Chúng tôi biết rồi…" Mười bách phu trưởng lần lượt gật đầu, bọn họ lại không phải là thằng ngốc, không có chuyện gì cũng không muốn gây thêm chuyện cho mình làm, người như thế mắt nhắm mắt mở , sẽ qua hết, đều tốt cho mọi người, nếu muốn tích cực, ai cũng không có lợi ích.
"Uhm… Đúng rồi… Các ngươi kiểm tra xem hắn tên gì… Còn lai lịch của hắn nữa…" Đại đội trưởng kia gật gật đầu nói như thế.
Nhưng đáng tiếc điều này đã định sẵn sẽ không bao giờ thành công, Tác Luân tư thân thi hành, Bạch Kình Thiên tự thân sửa lỗi lý lịch tuyệt đối khống phải là một đại đội trưởng nhỏ nhoi như hắn có thể điều tra ra, nhiều nhất cũng chỉ biết hắn tên Bạch Khởi mà thôi, nhưng trên thế giới này người tên Bạch Khởi tuy rằng không nhiều, nhưng mấy nghìn mấy vạn vẫn là có… Muốn tra ra… Khó… Khó càng thêm khó a…
Hơn nữa cho dù có điều tra ra thì như thế nào? Ngoại trừ để Bạch Khởi thăng chức nhanh một chút, căn bản không có tác dụng nào khác.
Thân phận Bạch Khởi rất nhanh đã được xác lập, tân binh của Cấm Vệ quân doanh trại, đại đội thứ ba trung đội thứ nhất tiểu đội trưởng của đội thứ nhất, thủ hạ… Mười người… cũng là đám vừa nãy bị Bạch Khởi dạy dỗ.
Kế tiếp Bạch Khởi đã bận rộn với việc huấn luyện, trong quân huấn luyện rất là gian khổ cũng rất là khô khan, đối với Bạch Khởi mà nói đây không phải là tất yếu, nhưng Bạch Khởi vẫn kiên trì, dĩ nhiên… Bạch Khởi cũng coi nó là một sự rèn luyện, một sự rèn luyện về tâm tình và sức chịu đựng của chính mình…
Bọn Bạch Khởi là bộ binh, sau khi nhận được áo giáp và binh khí, bắt đầu cuộc huấn luyện đơn giản, thân là bộ binh cấp thấp nhất, huấn luyện có thể nói là gần như không có gì đặc sắc, đơn giản là bổ chém và dàn quân trận hình vuông, huấn luyện cũng không khó khăn…
Chớp mắt một cái một tháng đã trôi qua, Bạch Khởi không ngừng trong huấn luyện tôi luyện tâm linh của mình, đồng thời huấn luyện những tên thủ hạ theo mình đàng hoàng, khiến bọn họ đặc biệt nghe lời… Ngày tháng trôi qua không lâu, nhưng Bạch Khởi không biết, ba tên biến thái kia ở Vương Đô kiếm hắn đã khiến cho gà bay chó chạy, khiến lòng người không yên.
Dù sao tin tức Bạch Khởi về thành đã không còn là bí mật gì, mấy tên đó đã biết những việc này rồi, đang vì tìm Bạch Khởi mà phát sầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.