"Chủ tịch Chu của Tập đoàn Đế Hào đối tốt với con như vậy, lẽ nào con không biết ơn chút nào sao?" Tô Thanh Hà lúc này cũng tức giận.
Tô Nhiên Nhiên nói: "Con biết ơn! Nhưng ai nói với bố là con phải theo ông ta mới coi là biết ơn?”
"Con……"
"Lẽ nào con còn muốn ở cạnh cái tên mất trí nhớ ăn nhờ ở đậu nhà chúng ta?" Tô Thanh Hà tức giận nói.
Tô Nhiên Nhiên nói: "Con ở cạnh ai là tự do của con! Bố, xin bố đừng có quản con!”
"Nghiệp chướng!"
"Lẽ nào con phải làm bố tức chết con mới hài lòng sao?" Tô Thanh Hà tức giận nhảy dựng lên.
Tô Nhiên Nhiên nói: "Thứ nhất, con không chọc giận bố! Thứ hai, con thích ai, ở cùng ai là chuyện của con! Thứ ba, đừng quên, bây giờ con là người đứng đầu nhà họ Tô! Cho nên, bố, xin bố sau này đừng có quản con!"
Sau khi lạnh lùng nói những lời này, Tô Nhiên Nhiên quay người rời đi.
"Con nhóc này, mày đứng lại!"
"Mày tưởng rằng làm gia chủ nhà họ Tô rồi thì tao không còn là bố mày nữa à?"
"Tao nói cho mày biết, chỉ cần tao còn sống, tao sẽ không bao giờ cho phép cái tên họ Diệp kia ở bên cạnh mày!"
Tô Thanh Hà vẫn đang gào thét ở phía sau.
Nhưng Tô Nhiên Nhiên căn bản không nghe.
Sau khi trở về phòng.
Tô Nhiên Nhiên nhìn thấy căn phòng đầy hoa hồng Carolyn, sắc mặt liền trở nên khó coi.
Mặc dù cô yêu nhất những bông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trung-vuong/3461686/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.