"Về việc chú có trả lương cho người ta hay không, thật xin lỗi, Tô Thị hiện nay và tôi không có chút quan hệ gì cả! Đừng quên, công ty hiện tại đang đứng tên con gái chú!"
Tô Thiên Hoằng lại nói.
Nghe điều này, Tô Thanh Hà rất tức giận!
Ông có nằm mơ cũng không ngờ rằng anh trai ruột của mình lại làm ra chuyện như vậy!
Nhưng bây giờ có thể làm gì chứ?
Chế dược Tô Thị quả thực đã được chuyển sang tên Tô Nhiên Nhiên!
Bố ông đã hôn mê trên giường hơn một năm, bây giờ những công nhân này đòi lương, phải làm sao mới được?
"Trả tiền đi!"
"Nếu hôm nay các người không trả tiền xương máu của chúng tôi, các người đừng hòng đi được!”
Tiếng la hét phẫn nộ phát ra từ miệng những người công nhân Chế dược Tô Thị!
Tiếp đó.
Những người công nhân này người nào người nấy vác gậy đi tới.
Bố con Từ Thiên Hoằng nhìn thấy cảnh tượng này, cười nham hiểm!
Thấy tình thế sắp vượt khỏi tầm kiểm soát, Tô Nhiên Nhiên lúc này mới đứng dậy.
"Tiền, tôi sẽ trả cho mọi người!"
Khi giọng nói của cô vang lên, hàng trăm công nhân đột nhiên tập trung sự chú ý vào Tô Nhiên Nhiên.
Bố Tô, mẹ Tô cũng ngỡ ngàng.
Nó sẽ trả?
Nó làm gì có tiền chứ?
Dù sao, số tiền lương chưa trả trong mấy tháng qua đã lên tới hàng triệu!
"Cô trả? Được thôi! Vậy cô lấy tiền ra đây!"
Trong số các công nhân, một người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trung-vuong/3459860/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.