Tô Thanh Hà chợt nói: "Nhiên Nhiên à, con cũng đừng trách bố, bố làm vậy cũng vì nghĩ cho Tô thị mà thôi, con cũng biết, công ty dược Tô Thị chúng ta đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, nếu không có Triệu thiếu gia trợ giúp, chỉ sợ..."
Tô Nhiên nổi giận.
"Bố, vì Tô thị, chẳng lẽ bố có thể bán cả con gái ruột đi sao?"
"Vì Tô thị, bố không quan tâm tới hạnh phúc cả đời của con à?"
"Bố, mẹ, con là con gái ruột của hai người mà! Gã Triệu Thiểu Phong kia là cái gì? Chẳng lẽ mọi người không hiểu rõ hay sao? Bố mẹ muốn gả con cho anh ta chẳng khác nào đẩy con vào trong hố lửa!"
Tô Nhiên càng nói càng tức, cuối cùng mắt cô cũng đỏ lên.
Tô Thanh Hà nghe vậy thì không nhịn được thở dài một tiếng, ông nói: "Con nói không sai, đúng là phải trách bố!"
"Nhiên Nhiên, xin lỗi con, là bố sai rồi, concó thể tha thứ cho bố không?"
Nhìn cha mình nhận lỗi, Tô Nhiên cũng ngẩn người.
Bố nhận lỗi với cô???
Không phải ông tới để hưng sư vấn tội à?
Lúc này Trần Vân đứng bên cũng nói: "Nhiên Nhiên, bố con chưa bao giờ cúi đầu trước con cả, bây giờ ông ấy chủ động nhận lỗi với con, con tha thứ cho ông ấy đi!"
Dù sao trên người Tô Nhiên cũng chảy dòng máu của bọn họ.
Nhưng Tô Nhiên đâu phải là kẻ ngốc.
Mới một tiếng trước đó, họ đuổi mình ra khỏi cửa nhà họ Tô, thậm chí ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trung-vuong/3459846/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.