Diệp Cửu Trung vội vàng an ủi!
Nhưng mà Tô Nhiên lại hoàn toàn không để ý đến anh!
Hu hu!
Hu hu hu!
Khóc tan nát cõi lòng!
Khóc kinh thiên động địa!
Cô khóc lớn khoảng chừng mười mấy phút, rốt cục, đôi mắt sưng đỏ mới ngừng lại!
Ngay sau đó, cô mới hét lên với Diệp Cửu Trung: "Xong đời rồi, lần này tôi xong thật rồi!"
"Đều tại anh cả, bảo anh đi mà anh không chịu đi! Kết quả thế nào? Không chỉ hai chúng ta diễn kịch quá trớn mà thậm chí ngay cả bố mẹ tôi cũng không cần tôi nữa!"
"Hu hu hu hu!"
"Sau này tôi biết dựa vào ai!"
Vừa nói, Tô Nhiên lại thấy rất đau lòng.
Diệp Cửu Trung thấy cô khóc thành như vậy, anh vội vàng nói.
"Yên tâm, bọn họ không cần thì anh cần em mà!"
Tô Nhiên khóc lóc mắng anh: "Anh cần cái gì!"
"Anh mất trí nhớ như vậy thì có thể cho tôi cái gì?"
"Trời ạ, rốt cuộc tôi tạo nghiệt gì chứ? Sao lại bỏ nhà ra đi với một gã mất trí nhớ như anh? Hơn nữa, còn, còn nắm tay của anh trước mặt mọi người nữa!"
Diệp Cửu Trung: "..."
Nhìn cô khóc lóc một hồi lâu, Diệp Cửu Trung mới nói: "Em đổi ý không đi theo anh hả? Nếu như em muốn đổi ý thì bây giờ vẫn kịp!"
Ai ngờ.
Diệp Cửu Trung mới vừa nói xong, Tô Nhiên đã cầm gối ôm đánh về phía anh, . Đọc 𝐭hêm nhiều 𝐭𝘳uyện ở ﹟ 𝘛𝘳ùm𝘛 𝘳uyện.vn ﹟
"Đổi ý cái đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trung-vuong/3459828/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.