Lại một tiếng rắc vang lên.
Cánh tay còn lại của Lôi Mông cứ thế gãy lìa.
Hình ảnh này diễn ra rất chậm, nhưng thực ra lại rất nhanh.
Dù sao cũng chỉ qua mấy giây, gã côn đồ từng vào nam ra bắc với hơn mười mấy mạng mười trong tay cứ thế bị bẻ gảy hai tay!
Nhìn tình cảnh đó, Triệu Thiểu Phong cũng thấy sợ hãi rồi!
Mà người nhà họ Tô cũng ngây ngốc toàn bộ!
Hơn nữa sau khi bẻ gãy hai tay của Lôi Mông, Diệp Cửu Trung vẫn thản nhiên nói tiếp.
"Không phải cậu muốn hai tay, hai chân của tôi sao?"
"Được thôi!"
"Giờ đã cho hai tay rồi, còn thiếu hai chân nữa!"
Vừa nói xong, bóng người Diệp Cửu Trung lướt như ma.
Không ai có thể thấy rõ bóng người của anh, họ chỉ nghe được hai tiếng kèn kẹt, sau đó, một bóng người bay ngược ra ngoài, cuối cùng rơi xuống trước người Triệu Thiểu Phong.
Hóa ra.
Người ngã trước mặt Triệu Thiểu Phong chính là Lôi Mông.
Chỉ tiếc là, bây giờ hai tay và hai chân của Lôi Mông đã đứt rời toàn bộ.
Anh ta đau đến mức kêu rên thảm thiết, khổ sở vô cùng!
Chuyện này diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức như chỉ trong nháy mắt.
Một gã côn đồ tung hoành ngang dọc, được xưng là tay sai đắc lực của Triệu Thiểu Phong, Lôi Mông, cứ thế bị tứ chi đứt rời, đau đớn ngã xuống trước mặt Triệu Thiểu Phong.
Hơn nữa có chết Triệu Thiểu Phong cũng không ngờ rằng, Lôi Mông lại bị xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trung-vuong/3459826/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.