Đúng như dự đoán, hai phút sau, cửa phòng điện tử vang lên tiếng mở khóa, 'Tô Nhiên mặc quần áo thể thao, thoải mái đi vào.
ƠI!!
"Anh sửa xe?"
"Anh không chạy mất à?"
Nhìn thấy Diệp Cửu Trung, Tô Nhiên kích động thốt lên một câu. Suốt đường đi, Tô Nhiên vẫn luôn lo lắng cho Diệp Cửu Trung!
Dưới cái nhìn của cô, một anh chàng mất trí nhớ ở lại nơi xa lạ thế này, chắc chắn anh ta sẽ như một con ruồi không đầu vậy, chạy loạn lung tung!
Nhưng không ngờ tên này lại yên lặng chờ mình trong biệt thự cho thuê.
Sau khi Diệp Cửu Trung nhìn thấy Tô Nhiên, anh cũng cười cười: "Tôi không đi đâu cả, tôi đang chờ cô mài"
"Ha ha không sail Anh thông minh đấy, còn biết chờ tôi nữa! Nếu như anh chạy mất, tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu nhé." Tô Nhiên vừa đặt túi xuống, vừa nói.
"Tiểu Hắc à, em nhớ chị lắm rồi phải không?"
Vừa để túi xuống, Tô Nhiên đã chạy tới chỗ con chó đen bên kia, xoa xoa cái đầu to của nó.
Tiểu Hắc hơi nhích người về phía Diệp Cửu Trung. "Tiểu Trung Trung à, cám ơn anh lúc trước nhé." Tô Nhiên vừa đứng dậy, vừa nói với Diệp Cửu Trung.
Ế?
"Cô gọi tôi là gì?" Diệp Cửu Trung hơi bối rối.
"Gọi anh là Tiểu Trung Trung đó, không phải anh tên là Diệp Cửu Trung sao?” Tô Nhiên nói.
Diệp Cửu Trung: ".. "
Đường đường là Chiến Thần Hoa Hạ, Cửu Trung vương, lại bị cô nhóc này gọi là: Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trung-vuong/3430331/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.