Là Diệp Cửu Trung.
Bàn tay cứng rắn như vòng sắt, sau khi túm lấy tay Triệu Thiếu Phong thì Diệp Cửu Trung nói không cảm xúc: "Nếu anh dám động vào cô ấy dù chỉ một chút, tôi gϊếŧ anh đấy!"
"Gϊếŧ tao ư?"
Triệu Thiếu Phong bị túm tay thì tức đến bật cười.
"Mẹ nó, mày là cái quái gì mà dám..."
Anh ta còn chưa nói hết, Diệp Cửu Trung đã giơ tay lên, thiếu công tử tập đoàn Trung Hải bay ngược ra ngoài, khóe miệng trào máu.
Cơ thể anh ta đập vào cửa, khiến cửa lủng một lỗ, sau đó ngã ở ngoài. Cảnh này khiến Tô Nhiên ngẩn người.
Đám bảo tiêu bên ngoài cũng trợn tròn mắt.
“Triệu thiếu gial"
Thấy Triệu Thiếu Phong bay ra ngoài mặt toàn máu, bọn họ vội chạy tới
Trên miệng Triệu Thiếu Phong ngập máu, đau tới nỗi méo mặt.
Sau khi được đỡ dậy, anh ta lau vết máu bên môi, giận dữ hét: 'Khốn nạn, mày dám đánh tao ư? Lên hết cho tao, tao muốn thằng này ngỏm!"
Vừa hét xong. Sáu, bảy tên bảo tiêu bên cạnh Triệu Thiếu Phong vọt vào luôn.
Tiếng rầm rầm huych huych từ trong biệt thự truyền ra, sau đó chưa đến mười giây, cả đám rêи ɾỉ bị đánh bay ra ngoài.
Nhìn kỹ mới thấy, tất cả đều là bảo tiêu bên người Triệu Thiếu Phong. Đám xui xẻo này hiện giờ kẻ gãy tay, đứa trẹo chân! Cả đám lăn ra đất kêu than rầm rĩ.
Thấy sáu, bảy tên bảo tiêu mình mang đến đều bị thương hết trong chưa đến mười giây, Triệu Thiếu Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trung-vuong/3430317/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.