Tống Mặc thở dài, chỉ vào chiếc ghế tròn, ý bảo hắn ngồi xuống nói chuyện.
Khương Nghi do dự một lát rồi kính cẩn ngồi xuống.
Tống Mặc lúc này mới nhẹ nhàng nói: "Ngươi đang ở Thần Cơ Doanh rất tốt, còn vừa mới thăng chức Tổng kỳ, vì sao muốn chuyển đến Binh Mã Tư Ngũ thành? Ngươi cũng không cần mua rìu qua mắt ta, nói cái gì Thần Cơ Doanh vất vả. Ta đã hỏi qua quan trên của ngươi, hắn nói ngày nào ngươi cũng dậy giờ Dần, chạy quanh hào hai vòng để kiểm tra rồi mới đến nha môn. Đây không phải việc một người sợ khổ sẽ làm."
Khương nghi rũ mi mắt, một lúc lâu vẫn không lên tiếng, hai tay lại nắm chặt thành quyền.
Mình coi hắn như bằng hữu thân thiết, hắn lại coi mình như người qua đường, Mã Hữu Minh giận dữ đá vào chân ghế Khương Nghi đang ngồi: "Người khác nghĩ ngươi đứng hạng ba ở lễ hội săn bắn mùa thu thì có thể ngồi ngang hàng với Thế tử gia, nhưng đó là Thế tử gia nhường ngươi. Ngươi lại so đo tính toán, coi người tốt thành kẻ lòng lang dạ sói. Đúng là không biết xấu hổ!"
Khương Nghi cười khổ: "Mã đại ca, nếu ta muốn gạt Thế tử gia, mấy ngày nay sẽ không theo dấu Thế tử gia. Ta cũng muốn tìm cơ hội gặp riêng Thế tử gia nhưng không biết mở miệng thế nào......"
Mã Hữu Minh nhớ đến vừa rồi Tống Mặc nói tóc Khương Nghi bị ướt liền hiểu rõ.
Hóa ra Tống Mặc đã sớm biết Khương Nghi đi theo, cho nên mới bảo mình gọi Khương Nghi tới.
Tống Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040809/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.