Vân Dương Bá thương lượng cùng phu nhân: "Ta thấy nên thỉnh phong trưởng tôn thôi! Cứ tiếp tục ầm ĩ chỉ khiến trong nhà tôn ti không rõ, huynh đệ kết thù, càng thêm hỗn loạn. Cho dù chưa thỉnh phong trưởng tôn, nhưng chỉ cần Cố Ngọc còn tồn tại một ngày, bên kia sẽ không buông tha. Cũng may Cố Ngọc đã mười bảy, nếu nó không thể giữ được những thứ thuộc về mình, cháu trai như thế vứt đi cũng không tiếc!"
Thỉnh phong trưởng tôn, cũng là định ra người thừa kế tước vị sau này.
Lợi là xác định địa vị, hại là thành mục tiêu công kích của mọi người.
Đặc biệt là kế mẫu của Cố Ngọc, chẳng thể hy vọng gì cả, thủ đoạn với Có Ngọc chắc chắn sẽ độc ác hơn.
Khi còn là cô nương, Vân Dương bá phu nhân có tính tình ôn thuận nhu mì, sau này được gả cho Vân Dương bá, nhưng bởi vì trong lòng Vân Dương bá vẫn mãi nhớ đến thê tử kết tóc Tống thị, cho nên Vân Dương bá phu nhân luôn nghe theo Vân Dương bá, chỉ cần Vân Dương bá nói tốt, bà tuyệt đối sẽ không nói không tốt, tuy biết con dâu đối với trưởng tôn không tốt, nhưng Vân Dương Bá chưa nói gì, nàng chỉ có thể lén lút cho Cố Ngọc bạc, hơn nữa cũng không dám mở miệng. Thành ra Cố Ngọc thiếu cái gì cũng không thiếu bạc, quan hệ với người Cố gia cũng rất tệ.
Nghe nói trượng phu muốn thỉnh phong cho Cố Ngọc, bà đương nhiên gật đầu.
Vân Dương Bá không khỏi thở dài.
Phu nhân này của hắn, tính tình mềm như bông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040779/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.