Dù là cô nương của Đậu gia sai, nhưng không phải ai cũng có thể đánh vào mặt Đậu gia như vậy.
Ngũ phu nhân liếc mắt nhìn Thái thị
Thái thị hiểu ý, cười lạnh nói: "Đại cô nãi nãi phủ Tề Ninh hầu nói lời này hơi lạ rồi! Hổ dữ không ăn thịt con, Ngũ cô cô nhà chúng ta rõ ràng biết mình hoài thai vậy mà còn ương ngạnh đến mức sinh non là chuyện không thể! Kia chính là trưởng tử của nàng! Trưởng tôn của Ngụy gia! Cho dù không vì hương khói nhà chồng tính toán, cũng phải vì bản thân tính toán chứ! Ngươi cũng là nữ nhân, chẳng lẽ không biết chuyện đẻ non này, nếu không cẩn thận, liền mất mạng theo. Ngũ cô cô nhà chúng ta gả qua chưa được bốn, năm tháng, như thế nào ngay cả mệnh cũng muốn bỏ! Chỉ sợ không phải nàng hồ đồ, không giữ được con nối dõi của Ngụy gia; mà là quy củ nhà các ngươi quá nghiêm, vì chèn ép tức phụ, ngay cả tôn tử cũng không cần?"
Mặt Điền thị trắng bệch, không biết phải nói gì.
Ngụy Đình Trân lại treo mày trừng mắt nhìn Thái thị: "Nói chuyện phải có bằng chứng, đừng có ba hoa chích choè đổ chậu phân lên đầu người khác. Đệ đệ ta hai mươi mấy tuổi, người giống như hắn, con đã chạy đầy đất, nương ta và đệ đệ ta mong sao, mong ánh trăng, luôn mong trong nhà có thêm người, Đậu Minh cũng không phải tự nuôi con một mình, nương ta và đệ đệ ta dựa vào cái gì không cần đứa nhỏ?"
Thái thị lại bắt được nhược điểm của nàng, phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040775/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.