Uông Thanh Hoài có thể có được ngày hôm nay cũng là vì hắn giỏi nắm bắt cơ hội.Thử nghĩ xem một người còn trẻ như vậy đã có lá gan và mưu kế để làm ra một việc thế này, chờ thêm mấy năm, làmviệc càng thêm lão luyện, tâm trí càng kiên định thì sẽ là cảnh tượng gì đây?
Uông Thanh Hoài suy nghĩ cẩn thận nhữngđiểm mấu chốt, sau đó quyết định lợi dụng việc thê tử từng đảm nhiệmthân phận người tiếp tân trong hôn lễ của Tống Mặc để đi tham dự lễ nhận thức người thân của Tống gia.
Uông thiếu phu nhân ngạc nhiên nói: “Cái này không hay cho lắm đâu?”
Thê tử tính tình nhu hòa nhưng cũng là nữ tử có chủ kiến, cũng may mặc kệ nàng có nghĩ gì thì mọi chuyện đềuthuận theo hắn, chỉ đâu đánh đó, cũng không cần để Uông Thanh Hoài phảigiải thích tường tận gì hết.
“Có gì mà không tốt?” Hắn cười nói: “Mấychuyện ma chay cưới xin này chẳng phải rất náo nhiệt sao? Tống gia neongười, chính sảnh rộng lớn như vậy mà chẳng có mấy người thân thích,nhìn thế nào cũng thấy có chút lạnh lùng. Đậu thị vào cửa, chúng ta đixem náo nhiệt, Nghiên Đường chẳng lẽ còn cảm thấy chúng ta quá ầm ĩ sao? Hơn nữa Nghiên Đường hai năm qua cùng ta làm ăn lớn, nàng cũng biết rồi đó, đều là chuyện làm ăn lớn, bất luận thế nào cũng không thể trở mặtđược. Đậu thị tuy xuất thân danh môn nhưng rốt cuộc lại là con gái nhàquan lại, lại lớn lên ở Chân Định, chắc chắn không biết nhiều chuyệntrong kinh thành. Giờ nàng và nàng ấy thường xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040715/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.