Lúc này Đậu Minh đang lau vết thương cho Ngụy Đình Du.
Bởi vì không quen làm việc này, tay nànghơi nặng. Lúc đầu Ngụy Đình Du còn cố chịu đựng nhưng sau đó không khỏi“Phì” một tiếng rồi nghiêng mặt đi.
Động tác của Đậu Minh khựng lại, khóe mắt hơi anh ánh nước.
Ngụy Đình Du vội nói: “Nàng nghỉ ngơichút đi, để ta tự làm là được rồi!” Nói xong đón lấy khăn tay trong tayĐậu Minh, tự mình lau.
Uông Thanh Hải đưa Ngụy Đình Du về nhìnhai gò má bầm tím của Ngụy Đình Du, sắc mặt âm trầm: “Ngươi nghĩ thêmđi, chẳng lẽ không có chút manh mối gì sao?”
Từ sau khi Uông Thanh Hải và ấu nữ củaĐông Bình Bá Chu Thiếu Xuyên thành thân, Uông Thanh Hoài bắt đầu giaomột số việc vặt cho Uông Thanh Hải. Mấy hôm nay Uông Thanh Hải vẫn ởKhai Phong đốc thúc việc cung ứng vật liệu tu sửa Hoàng Hà Cố Đạo. VìNgụy Đình Du thành thân, hắn cố ý từ Khai Phong quay về lại gặp ngaychuyện tỷ muội gả thay.
Đây là việc nhà của Ngụy Đình Du, UôngThanh Hải đương nhiên khó mà nói gì, áng chừng mấy ngày nay Ngụy Đình Du hẳn là đã nhàn rỗi nên mới hẹn Ngụy Đình Du đến Tụy Hoa lâu uống rượu.
Ngụy Đình Du tâm sự nặng nề, mấy chén rượu vào bụng, chưa đợi Uông Thanh Hải mở miệng hắn đã tự tâm sự.
“… Đậu gia ở Bắc Trực cũng là nhà có máumặt, ta có nằm mơ cũng chẳng ngờ lại xảy ra chuyện này… Lúc ấy tâmhoảng ý loạn, xốc khăn voan lên cũng chẳng nhìn kỹ đã bỏ chạy ra ngoàikính rượu… Lúc về say chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040692/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.