“Thiên Tứ ca, ngươi thực sự không muốnlấy muội muội của Uông Đại Hải?” Cố Ngọc miệng lúng búng cắn táo mà nói: “Người nhà họ Uông trông không tệ, muội muội hắn hẳn cũng không tệ đâu. Ngươi đừng để khéo quá hóa vụng, đến lúc đó thực sự lấy Cảnh Nghi. Cảnh Nghi xinh đẹp thì xinh đẹp thật nhưng tính tình kia, cứ như cả thiên hạ này phải xoay quanh nàng ấy vậy. Cảnh Phúc tuy tốt nhưng bất kể bộ dáng hay tính tình đều rất bình thường.” Nói xong hắn bổ nhào đến trước bàncủa Tống Mặc, nháy mắt với hắn bằng vẻ mờ ám: “Nếu không có cần ta giúphuynh nghĩ cách để huynh lấy Cảnh Thái con của Thục phi nương nương hayPhúc Viên con của Thần phi nương nương? Cảnh Thái rất xinh đẹp, CảnhNghi so với nàng thì đúng là vàng bạc và ngọc báu nhưng nếu Cảnh Phúc so với nàng thì đơn giản chính là khúc gỗ và bảo thạch! Phúc Viên tuykhông xinh đẹp bằng Cảnh Thái, Cảnh Nghi nhưng tính tình rất tốt. Từ nhỏ đã được Thục phi nương nương tự mình dạy học “Nữ giới”, nếu huynh lấynàng ấy, về sau chưa biết chừng sẽ có phúc khí như Vĩnh Thừa bá PhùngKiện đó. Sao huynh lại nhìn trúng Cảnh Phúc chứ? Khó trách Ninh phinương nương lần này thà đắc tội với di mẫu cũng phải đem Cảnh Phúc gảcho huynh…”
Vĩnh Thừa bá Phùng Kiến lấy tỷ tỷ củaThái Tông hoàng đế là ĩnh Bình công chúa, Vĩnh Bình công chúa hiền lànhrộng lượng, sau khi thành thân với Phùng Kiến rồi, không chỉ hiếu thuậnvới cha mẹ, hòa thuận với chị em trong nhà, hơn nữa còn rất quan tâm lolắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040682/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.