Đậu Chiêu vừa xuống xe đã thấy tổ mẫu đứng lẫn trong đám người.
Tổ mẫu vẫn giống như trong trí nhớ củanàng, mặc chiếc áo lụa tơ tằm nhàn nhạt màu đinh hương, mái tóc đennhánh búi tròn rồi cài một chiếc trâm bạc, đeo đôi vòng tay bằng bạc,thần sắc tự nhiên đứng trước bậc thang từ đường đang kiểm tra rượu dướigốc mai vàng. Giống như rất nhiều năm về trước, nàng như vừa bừng tỉnh,đang lúc mờ mịt không biết nên làm sao, nhìn lại lại thấy tổ mẫu đang tự tại, nhàn nhã ngồi xổm bên bờ ruộng nhìn dưa chuột, lòng nàng lập tứccảm thấy yên bình.
Tổ mẫu!
Mắt Đậu Chiêu hơi ươn ướt, cố nén lòng mới không hô lớn.
Tổ phụ và phụ thân được tam bá phụ đón vào từ đường, nàng được giao lại cho Thỏa Nương và Ngọc Trâm chăm sóc.
Con gái sáu tuổi của tam đường huynh chạy tới kéo quần Thỏa Nương:
- Tứ cô cô, tứ cô cô, chúng ta đi chơi nhảy dây đi!
Kiếp trước, nàng và đứa cháu gái này không tiếp xúc gì, thậm chí Đậu Chiêu còn không biết tên nàng.
Đậu Chiêu hàm hồ đáp.
Thỏa Nương đặt nàng xuống đất, nàng chạy đến bên người tổ mẫu nhanh như chớp.
Gọi là Thôi di thái thái hay tổ mẫu đây?
Đậu Chiêu thoáng do dự.
Nàng muốn gọi tổ mẫu nhưng lại sợ người ngoài nghe được thì sẽ thành rắc rối cho tổ mẫu.
Con gái của ngũ đường huynh chạy theo tới:
- Tứ cô cô, tứ cô cô!
Tổ mẫu thấy có tiếng động thì nhìn lại, thấy ánh mắt to mò của Đậu Chiêu.
Bà cười rồi hơi ngồi xuống, tươi cười thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040497/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.