Đậu Chiêu không nói rõ được mình ghen tỵhay là hâm mộ, huyết khí trong người dâng lên, khó chịu như bài giangđảo hải, chỉ sợ mình nhìn con thêm một chút thì sẽ làm ra chuyện khiếnmình phải hối hận. Nàng sai Thúy Lãnh:
- Truyền lời của ta, về saukhông chỉ là phòng thế tử mà chuyện trong phòng nhị gia, tiểu thư cũngđều do Chu thị lo liệu.
- Mẫu thân!
Uy ca nhi ngẩng đầu lên, cảm nhận được sự khác lạ.
- Phu nhân, không thể!
Giọng nói Chu thị thê lương, sắc mặt trắng bệch trong phút chốc.
Dù sao cũng là người mình lựa chọn, thực sự thông minh.
Có nàng ở bên bọn trẻ cũng có thể giúp chúng tránh được những âm mưu nham hiểm.
Đậu Chiêu nhắm hai mắt lại, phất phất tay:
- Ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi, các ngươi lui xuống đi!
- Phu nhân!
Chu thị như sắp khóc, dập đầu với Đậu Chiêu vài lần.
Uy ca nhi nhìn Chu thị khó hiểu.
Đậu Chiêu lại phất phất tay, xoay người lại.
- Phu nhân, người yên tâm, nô tỳ dù có mất mạng cũng sẽ chăm sóc công tử, tiểu thư cẩn thận.
Chu thị lẩm bẩm, lại dập đầu với Đậu Chiêu rồi cùng Uy ca nhi ra ngoài.
Phòng lại an tĩnh lại, có cảm giác cô tịch, lạnh lùng sau khi người đi nhà trống.
Lòng Đậu Chiêu cảm thấy buồn bã.
Nếu Ngụy Đình Du có tài một chút, chịunhận trách nhiệm của một nam tử thì một nữ tử như nàng sao phải lo liệuđủ việc của Ngụy phủ? Làm sao có thể không quan tâm đến con mình?
Nếu mẹ chồng quan tâm đến hai cháu mộtchút, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-trong-tu/1040472/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.