Tần Niệm xuống máy bay, trên lưng là ba lô hồng nhạt, trong tay cầm túi xách.
Cậu nhìn đông tới nhìn tây chốc lát, quanh mình phần lớn đều là người da trắng.
Tim nhảy loạn, mắt to nhìn bảng hướng dẫn.
Thông qua kiểm tra an ninh, Tần Niệm đi ra cửa, trong lòng vẫn đang do dự.
Bước dần dần chậm, hai chân có chút nhuyễn.
Đã biết Trầm Việt Nhiên không thích mình, còn bị một câu của hắn lừa tới đây.
Tần Niệm nghiêng đầu, “Coi như du lịch?” Chẳng biết có mang đủ tiền hay không.
Trầm Việt Nhiên kiên nhẫn đợi trước cửa, liếc mắt một cái liền thấy được Tần Niệm.
Tên nhóc ngốc nghếch bị đám người che khuất, nho nhỏ cũng rất đáng yêu. Lúc này Trầm Việt Nhiên mới phát hiện, Tần Niệm và Tần Bạch là hai sự tồn tại khác biệt. Mà loại tồn tại này thực kì diệu, Trầm Việt Nhiên rất khó nói rõ ràng, nhưng hắn có thể xác định, hắn có thể không có Tần Bạch, nhưng không thể không có Tần Niệm.
Không ai yêu hắn hơn Tần Niệm.
Trong tình yêu con người luôn luôn đòi hỏi nhiều, giữa hắn và Tần Niệm, người hi sinh là Tần Niệm, còn hắn, vì sự hy sinh của Tần Niệm mà thay đổi.
Trầm Việt Nhiên không biết tình cảm xuất phát từ áy náy có phải tình yêu hay không, hắn cũng không cách nào đối mặt với Tần Niệm. Nhưng nhớ nhung xa cách tra tấn hắn, khiến hắn đau thương.
Trầm Việt Nhiên nghĩ, nếu loại nhớ nhung này không phải yêu. Vậy cả đời này hắn chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-toi/2237343/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.