Diệp Thần vuốt mũi ngọc của Diệp Nhu một cái, khẽ mĩm cười nói:
- Ngoan, ở Diệp gia bảo an toàn hơn, ta nhiều nhất một hai tháng sẽ trở lại.
Đi Hạ Địa Quỳnh Lâu dọc đường có thể sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm, hắn làm sao có thể mang theo Diệp Nhu?
Thấy thái độ Diệp Thần kiên quyết, Diệp Nh không khỏi ảm nhiên, nàng biếtđược, Diệp Thần quyết định thì không cách nào thay đổi.
Ánh mắt Diệp Nhu rơi vào A Ly trên bả vai Diệp Thần, ngọc thủ sờ sờ đầu A Ly nói:
- A Ly, thay ta chiếu cố Diệp Thần ca ca thật tốt.
Thấy Diệp Nhu tinh thần chán nản, Diệp Thần cũng có chút không đành lòng,nếu không đi nữa, có thể sẽ hạ không được quyết tâm rời đi.
Diệp Thần cùng một đám trưởng bối còn có đám người Diệp Mông nhất nhất nói lời từ biệt, hướng trong Liên Vân Sơn lao đi.
Ở trong Liên Vân Sơn vòng một vòng, dùng thần hồn cảm giác một chút, xácđịnh không có ai theo tới, lúc này Diệp Thần mới lướt hướng phía sau núi Diệp gia bảo, để cho A Ly thi triển ảo thuật, tránh ra tầm mắt các tộcnhân đang trông coi, lén lút tiến vào sơn động bị hỏa dược tạc ra kia.
Hướng chỗ sâu trong huyệt động nhìn lại, huyệt động hắc ám sâu thẳm nhìnkhông thấy đầu, chẳng qua là mơ hồ cảm giác đến chỗ sâu trong huyệt động truyền đến trận trận huyền khí băng hàn ba động.
Diệp Thần bắtđầu xâm nhập huyệt động, sau khi đi vào trong một khắc đồng hồ, dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-tinh-thien-than-quyet/2220265/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.