Sau khi hai người trở lại nhà, cả một buổi tối, Giang Kiêu Long bị thiếu niên dùng đủ các kiểu chơi, bị buộc phải khóc lóc thề thốt rằng trong lòng hắn tuyệt đối không mừng khi nghe tin xem mắt.
Bị làm cho chết đi sống lại, nam nhân thiếu chút nữa xuống không được giường, nếu không phải do Hạ Vũ Thụy gọi điện đến kêu hắn đi làm hắn thật hận không thể ngủ hẳn ba ngày ba đêm.
“Lão đại, em tới rồi.” Giang Kiêu Long cực lực đè nén cái ngáp xuống, bước vào phòng của hội trưởng tổng bộ Vân Dật Hội, đặt mông ngồi xuống sô pha.
“Ha ha…Không thể nào, lại bị quần cả một đêm à?” Hạ Vũ Thụy vừa nhìn hai mắt gấu mèo rõ rệt trên mặt nam nhân, lập tức có chút hả hê cười ha ha.
“Giang đại đường chủ, để bản thiếu gia nhắc nhở anh” Hoắc Phi cũng khởi động náo nhiệt, ở một bên quan tâm mà nói, “Anh tuổi có còn trẻ trung gì nữa đâu, như thế nào lại không biết tiết chế ép xuống hết phía dưới, cẩn thận kẻo gãy cột sống nha!”
“Gãy cột sống chả là gì sất, tôi chỉ sợ là “đóa hoa nhỏ” của hắn mất đi co dãn mà thôi, đến lúc đó bị người ta ghét bỏ, thì có mà khóc không ra nước mắt nha!” Hạ Vũ Thụy chế nhạo cười.
“Các chú nói bậy bạ gì đó?” Giang Kiêu Long tức khí đến nỗi hận không thể lao vào cho hai tên này hai cước, đáng tiếc xương sống thắt lưng cùng chân đều xuội xị, khí lực hoàn toàn không có.
“Được rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-tinh-nhu-hoa/3016799/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.