Mộ Dung Phong đầu đầy hắc tuyến, tuy nàng đã thừa hưởng trí nhớ của khối thân thể này, nhưng khi tận mắt nhìn thấy một củ khoai tây hóa thành hình tiểu oa nhi nghịch ngợm đáng yêu vẫn cảm thấy có một chút khó tiếp nhận.
Thế giới này thật kỳ diệu !
“Không có” Nàng cong khóe miệng cười nói, bước đến giường nhỏ trong phòng.
Đậu Đậu mắt đen bóng chớp chớp, đầu nhỏ như có chút đăm chiêu nhìn bóng lưng Mộ Dung Phong, đột lại lớn tiếng thập phần xác định nói: “Ngươi không phải là Tiểu Phong Phong !”
Ngữ khí mang theo ý tứ thăm dò, chất vấn, còn có một chút.... địch ý !
Mộ Dung Phong quay đầu cười ngọt với Đậu Đậu, tiểu gia hỏa này xem ra rất lợi hại.
“Ta sao không phải Mộ Dung Phong ?? Chiều cao không giống, khuôn mặt không giống, hay giọng nói không giống ??” Mộ Dung Phong như cười mà như không cười nhìn tiểu manh oa, nàng biết tiểu manh oa này và Mộ Dung Phong luôn có quan hệ rất tốt.
Củ khoai tây này là do bốn năm trước, khi Mộ Dung Phong đang tu luyện ban đêm trên vùng núi phát hiện ra, ngày đó trên bầu trời sáng lóa bay qua từng vệt sao băng xinh đẹp, củ khoai tây này là từ trên trời giáng xuống ngay trước mặt nàng, sau này nàng liền mang nó theo về Mộ Dung gia.
Bốn năm, một lớn một nhỏ sống nương tựa lẫn nhau, ngay cả Mộ Dung Vi cũng không biết đến sự tồn tại của Đậu Đậu.
Đậu Đậu tay phải vuốt cằm, ánh mắt sắc bén, một bộ dáng tiểu đại nhân đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-tieu-thu-phe-sai-doc-y-ta-phi/55487/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.