Hợp ý?
Bạch Vĩnh chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Đoạn Dịch giấu diếm, sự xuất hiện của Duyệt, mà mình đang ở đâu đây, còn nam tử trước mắt là ai…
“Nam nhân, tên ngươi là gì?” Nam tử từ trên cao nhìn xuống hỏi, làm cho Bạch Vĩnh phảng phất nhớ về Lâm gia.
“Bạch Vĩnh.” Gần như chỉ là phản xạ có điều kiện mà trả lời.
“Bạch Vĩnh.” Nam tử đánh giá một chút, “Thật là một cái tên bình thường…” Trong ánh mắt tràn ngập bất mãn.
Thì ra đến cả cái tên của mình cũng khiến người khác khó chịu…
Bạch Vĩnh bất đắc dĩ cười cười, thế nhưng nhất cử nhất động của hắn đều chiếu hết vào trong mắt nam tử. “Nụ cười thật mê người… Duyệt, ngươi dẫn hắn đi đi.”
“Vâng.”
“Duyệt, sao ngươi lại ở đây, còn nam tử lúc nãy là ai thế?” Dọc đường đi, Duyệt trầm mặc không hề lên tiếng, Bạch Vĩnh đi theo phía sau, nhìn bóng lưng Duyệt, nam nhân cảm thấy vô cùng kỳ quái.
“Tới rồi.” Đi tới trước một cánh cửa, Duyệt mở ra, “Từ nay đây chính là phòng của ngươi.”
Phòng không lớn, bên trong chỉ có duy nhất một cái giường được trải ga trắng noãn và một phòng vệ sinh nhỏ, “Đại thúc, ngươi tắm rửa đi.”
Dứt lời, Duyệt chuẩn bị đóng cửa rời đi.
“Duyệt!” Bạch Vĩnh gọi lại, “Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì…”
“Nhiễm Húc, người cũng như tên, phóng đãng không kiềm chế được, cậy tài khinh người, kiêu ngạo vô cùng.” Nghiêng đầu, con ngươi màu hồng nhạt gợn lên một tia tình cảm, giống như quan tâm, cũng như bất đắc dĩ. “Đại thúc… ngươi phải cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thuc/31578/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.