Cảm giác người khi chết đi sẽ thế nào nhỉ, có lẽ chỉ có người chết mới biết được điều đó…
Khi nhìn thấy Nhiễm Húc hồn bay phách lạc, mình cảm thấy hắn cũng không cách cái chết xa nữa rồi. Kêu hắn làm việc, cũng chỉ muốn hắn dần quên lãng việc này mà thôi. Mà mình thì sao, mấy ngày tới, mình phải vượt qua như thế nào đây…?
“Rầm!” Một âm thanh chói tai vang lên.
“Xảy ra chuyện gì thế?”
“Người bên trong xe có sao không?!”
“Nhanh lên, mau gọi cấp cứu!”
Trên con phố, một chiếc xe cao cấp vừa va chạm với một chiếc container, đầu chiếc xe cao cấp đã hoàn toàn bị biến dạng…
Mẹ kiếp! Đoạn Dịch trong lòng thầm mắng, vừa mới nghĩ người chết sẽ cảm thấy thếnào, giờ thì chính mình cũng cảm nhận được rồi.
Lạnh quá… hai tay dính đầy máu tươi dần mất đi độ ấm, Đoạn Dịch bắt đầu bay bổng giữa sự sống và cái chết.
Xem ra mình cũng thật may mắn…
Chậm rãi nhắm mắt lại, Đoạn Dịch đột nhiên cảm thấy thân thể đang đau đớn không thôi dần trở nên nhẹ nhàng, cũng không còn cảm thấy thống khổ nữa.
Mở mắt ra, Đoạn Dịch bất ngờ phát hiện hắn đang ở trong một không gian kỳ dị… Bên cạnh đó, có những bông hoa màu đỏ rực đang nở rộ, màu đỏ tuy chói mắt, nhưng trông cũng thật thảm thương.
“Đây là hoa bỉ ngạn, rất đẹp đúng không…” Bỗng bên cạnh xuất hiện một con ma đang trôi lềnh bềnh nhìn Đoạn Dịch.
“Hoa bỉ ngạn…”
Hoa bỉ ngạn, hoa nở mở ra cõi cực lạc, lúc hoa bỉ ngạn nở thì sẽ không thấy lá, khi có lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thuc/1936908/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.