🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dịch: VoMenh



“Phương Quý ca ca...”



Tiểu Lý phát hiện có người bên ngoài, liền đình chỉ vận công, nhìn ra ngoài cửa sổ cười một cách rạng rỡ.



“Tiểu Lý, tới đây nhanh lên...”



Phương Quý tỏ vẻ thần bí, vẫy tay gọi tiểu Lý từ bên ngoài cửa sổ.



Tiểu Lý nhảy xuống khỏi giường, chạy đến trước mặt Phương Quý, hỏi: “Hôm nay lại chơi trò ném đá sao?”



Phương Quý khụt khịt mũi, khinh thường: “Mấy trò chơi của bọn con nít đó thì chơi làm gì, ca không thèm chơi!”



Tiểu Lý nói: “Chẳng phải mấy ngày nay ca dạy muội chơi trò đó sao?”



Phương Quý nói: “... Vì muội là con nít!”



Hắn vừa nói vừa kéo tay Tiểu Lý rón rén chạy về phòng chứa củi. Tại đó, một cái giỏ tre nhỏ được giấu nửa kín nửa lộ bên trong đống cỏ dại khô. Phương Quý ôm lấy giỏ tre, đưa cho Tiểu Lý với một vẻ mặt trịnh trọng như trao tặng bảo vật. Sau đó, hắn cười hì hì, vén lớp cỏ dại đang phủ trên miệng giỏ trúc ra. Tiểu Lý tò mò nhìn vào, sau đó nét mặt nàng chuyển từ ngạc nhiên sang hí hửng.



Bên trong khóm cỏ dại ấy là những chú thỏ rừng với chòm lông trắng như tuyết; bọn nhỏ này còn khá non, tựa như vừa thay lông tơ vậy, khá là đáng yêu. Dường như chúng nó bị lạnh hay sao ấy mà run rút lại với nhau sưởi ấm. Phương Quý vểnh mặt lên nói:



"Ca mất cả buổi trưa mới bắt được đó, muội thấy chơi có vui không?"



Tiểu Lý cẩn thận dùng ngón tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien/2920796/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.