Bốn phái đến dưới chân Phiêu Tuyết Phong, Lâm Cửu ngẩng đầu nhìn, tâm thán: Thật cao a!
Phiêu Tuyết Phong tựa như một cây cột cắm trên mặt đất, bốn phía dốc đứng, người bình thường căn bản không thể đi lên.
Chiếu theo lẽ thường, bắt đầu hẳn là đứng đầu bốn phái cùng khách quý lên trước tiên, sau đó mới đến đệ tử trong phái, vậy năm nay ai lên đầu tiên đây?
Ba năm nay, người lên đầu tiên lần lượt là U Lan Cốc, Thanh Thạch Giản và Đại Tuyết Sơn, vậy nếu như theo trình tự, thì năm nay hẳn là Thiên Thánh Nham sẽ lên Phiêu Tuyết Phong trước, Lâm Cửu đứng bên ngoài trong lòng không khỏi dâng lên kích động, không biết Đại ma đầu sẽ lên Tuyết Phong thế nào a.
Phải nói trong Tứ phái luận võ đại hội lần này, Lâm Cửu cảm thấy hứng thú với Đại ma đầu nhất, Lạc Tuyết tuy rằng là mỹ nữ, nhưng nếu muốn xem mỹ nhân thì chẳng lẽ y không biết tự mình soi gương sao? Về phần Tĩnh Vương Hoàng Phủ Thiên Hách tôn quý, Lâm Cửu cũng không có cảm giác mấy.
Trái lại Đại ma đầu Diệt Thiên, hiện tại ngay cả mặt cũng không lộ ra, vừa thần bí lại có thực lực, không khiến người ta tò mò mới lạ.
Trụ trì Thiên Thánh Nham Minh Tuệ đại sư dẫn đầu lên, cao tăng thi triển một thân tuyệt thế khinh công, vách núi dựng đứng dưới chân lão cứ như mặt đất bằng phẳng, một bước mười trượng, nháy mắt liền cách xa mọi người, nhìn thôi mà Lâm Cửu hô to thoả nguyện, nếu y có thể tuỳ tiện đi tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/8212/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.