Đối với một tiểu hài tử mà nói, nếu ngươi đoạt đi đồ ăn của nó, nó sẽ lập tức tức giận.
Đối với một người từ khi sinh ra, mỗi ngày đều được nghe lời dạy dỗ đặc biệt của cha nó: trừ phi con đồng ý cho, bằng không không được để cho bất kì kẻ nào cướp đoạt được bất cứ thứ gì trong tay con, nếu có kẻ chưa nhận được sự đồng ý của con mà đã đoạt đi thứ gì đó của con, mặc kệ thứ đó con có yêu thích hay không, nhưng nhất định phải khiến tên ngu xuẩn vô tri kia nhận đủ giáo huấn.
Một câu nói, phải làm lưu manh ưu nhã.
Kết quả là, trơ mắt nhìn cây kém trong tay mình cứ như thế mà rơi thẳng xuống đất, Tiểu Đoàn Tử tuổi nhỏ lập tức trừng mắt nhìn về phía người khởi xướng kia, quyết định hảo hảo giáo huấn cái tên bại hoại dám gián tiếp cướp đi cây kem trong tay nó một trận.
Tên thủ lĩnh đám côn đồ đang hi hi ha ha, đột nhiên cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, giống như có người cầm xạ tuyến bắn về phía mình, từng trận đau nhói như kim châm ập đến.
Tên thủ lĩnh côn đồ kì quái nhìn về phương hướng hắn cảm thấy khó chịu, lại ngoài ý muốn bắt gặp tầm mắt Tiểu Đoàn Tử, tên thủ lĩnh côn đồ thầm giễu, hắn còn tưởng cái gì chứ, hoá ra chỉ là một thằng nhóc miệng chưa dứt sữa mà thôi.
“Tiểu tử thối, nhìn cái gì, nhìn nữa đến mày tao cũng đánh, tụt quần mày xuống để lộ ra tiểu thí thí, ha ha,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848312/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.