“Diệt Thiên ngươi đang làm gì đấy! Y là Lâm Cửu a!” Mắt mở trừng trừng nhìn Diệt Thiên đẩy Lâm Cửu ra rất xa, Tây Sa Thương Hải tình tình nóng nảy lập tức há miệng mắng to ma đầu trong pháp trận, Tây Sa Thương Hải cố gắng xông vào trong pháp trận, nhưng khi y vừa tới gần thì lại luôn bị bạch quang của pháp trận đánh bật ra, mặc kệ dùng sức xông tới mức nào, cuối cùng cũng chỉ có thể bị bắn ngược ngã ra đất.
“Diệt Thiên, con bà nó, ngươi mau tỉnh lại cho ta, mau tỉnh lại! Mở to nhìn người trước mặt ngươi là ai a!” Hai tay cố sức đập lên “bức tường” vô hình của pháp trận, Tây Sa Thương Hải khàn cả giọng mà gào lên.
“Ngươi điên rồi hay sao, mặc kệ ngươi thích đánh thế nào thì cũng không thể mở được pháp trận.” Nhìn thấy Tây Sa Thương Hải làm ra hành vi tự hại đến mình như vậy, địa ngục Long thái tử liền bước lên kéo Tây Sa Thương Hải lại, lớn tiếng quát, “Ta biết ngươi lo lắng cho người ở bên trong, nhưng ngươi làm như vậy thì có ích lợi gì?! Tây Sa Thương Hải, bình tĩnh chút đi!”
“Bình tĩnh… lúc này làm sao ta có thể bình tĩnh được?” Xoay người, Tây Sa Thương Hải ** dùng sức đánh một quyền vào cây cột trong miếu.
(NTC: Cái ** ý là cửa tác giả để, ta cũng chẳng biết là gì =.=)
“Long thái tử nói rất đúng, chúng ta hiện tại sốt ruột cũng không có ích gì.” Nhìn Diệt Thiên đã nhập ma trong pháp trận và Lâm Cửu đang thụ thương, trong mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848297/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.