Rõ ràng nói là một đời một kiếp, tới miệng Diệt Thiên thì lập tức lại thành đời đời kiếp kiếp, vụ giao dịch này Lâm Cửu không có lời một chút nào, vừa không cẩn thận đã mang đời đời kiếp kiếp của bản thân ra bán.
Trong Quốc Sắc Lâu xuân sắc tràn ngập, cánh cửa phòng được đóng chặt, thế giới không thể rình mò, mượn khuê phòng của hoa khôi, hai nam nhân ngoạn một màn thành thân thâm tình, mặc dù không phải là chính thức, lời nói ra miệng giống như bát nước đổ đi, tung toé ra đầy đất không thể thu hồi lại.
Lâm Cửu không cảm thấy hối hận gì, khi y lựa chọn con đường này đã chuẩn bị quyết tâm để đi tới cùng, đây là y thiếu Diệt Thiên, cũng là Diệt Thiên thiếu y, rốt cuộc y cũng hiểu, y và Diệt Thiên cả đời này không có cách nào xa nhau, nhất định phải gút mắt dây dưa với nhau, tựa như lúc này lại gút mắt tới tận giường vậy.
Chẳng qua cũng tội nghiệp cho hoa khôi Mẫu Đơn cô nương của Quốc Sắc Lâu, bị một người không hiểu thương hương tiếc ngọc là gì như Diệt Thiên trong lúc vẫn còn đang hôn mê ném tới một góc trong gian phòng, giờ thì hoàn toàn bất tỉnh nhân sự, hồn nhiên không biết hai nam nhân trong gian phòng đó đã ở phòng của nàng làm xong việc nên làm.
Phòng của cô nương lúc nào cũng mềm mại thơm mát hơn của nam nhân —— đây là khi Lâm Cửu nằm trên giường, co ro trong chăn đưa ra kết luận.
Nằm nghiêng trên giường, Lâm Cửu khẽ híp mắt, ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848261/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.