Lâm Cửu cũng phải đi tìm thú vui, tìm cái gì vui mới tốt nhỉ?
“Công tử, sao người lại trùm áo choàng nha, trong phòng này cũng không lạnh, thiếp giúp ngài cởi ra nhé.”
“Công tử, sao ngài không nói lời nào nha, đến, thiếp kính ngài một chén.”
“Công tử…”
Lâm Cửu cảm thấy y cũng có thể đi tìm niềm vui, như là trái ôm phải ấp cô nương như hoa như ngọc uống rượu, trò chuyện, hát ca, sẽ đem đường thi tống từ mà y đã thuộc làu làu tuỳ tiện tung ra hai câu khiến cho tất cả mọi người reo hò, trải qua một lần sống về đêm tiêu dao khoái hoạt, để Diệt Thiên nhìn xem y trêu trọc tìm nữ nhân thế nào.
“Không cần, không cần, ta không cần người bồi, các ngươi đều đi ra ngoài đi, đi ra ngoài, đi ra ngoài…”
Nhưng hiện thực lại là như vậy, Lâm Cửu một mình trốn trong tấm áo choàng lớn, ngồi một mình trong một bao sương trên lầu, tự rót cho mình quỳnh tương ngọc dịch, đuổi hết tất cả cô nương ra bên ngoài, lại một mình rầu rĩ nhìn các cô nương trong Quốc Sắc Lâu ở bên dưới vừa xướng khúc vừa nhảy múa.
Tuy rằng Lâm Cửu là một nam nhân bình thường, nhưng tuỳ tuỳ tiện tiện mà cùng một cô nương hoàn toàn không quen biết với mình phát sinh ra chút xíu quan hệ gì, trong lòng y vẫn không thể bước qua được điểm mấu chốt đó.
Chuyện của Xích Long Nữ là ngoài ý muốn, không tính vào.
Quốc Sắc Lâu có khoàng chừng sáu, bảy tầng lầu, trong đó chính giữa lầu một có một vũ đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848257/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.