Lại một lần nữa đặt chân lên từng phiến thổ địa ở Ân Đô, lại một lần nữa bước vào Cửu Thiên Khách Điếm, chỉ là lúc này đây Lâm Cửu trực tiếp từ tầng một leo lên lầu cao nhất của Cửu Thiên Khách Điếm —— cửu lâu.
Cửu lâu của Cửu Thiên Khách Điếm từ trước đến giờ đều chỉ dùng để chiêu đãi hoàng tộc thượng khách, Lâm Cửu thân ở trong đó, ngược lại cũng chẳng cảm thấy có bao vinh quang hay xa hoa, khách điếm tửu lâu cũng chỉ là nơi làm ăn buôn bán, chỉnh trang có tốt đến mấy cũng chỉ để làm đẹp, là một món đồ trang sức, để người ta thưởng thức, chứ không phải dùng để cúng bái.
Đứng trên cửu lâu, phong cảnh trong Ân Đô thành thu hết vào tầm mắt, cổ thành náo nhiệt phồn hoa, khiến Lâm Cửu có cảm giác như mình hiện đang ở cố đô Lạc Dương, chỉ là không biết khi ấy Lạc Dương có giống thế này hay không.
Tựa vào lan can, bóng hình cô đơn.
Khoác một tấm áo choàng lớn màu xám Lâm Cửu xoay người nhìn chủ nhân của Ân Đô yến khách, hỏi: “Ngươi nói là trong hoàng cung ở Hoàng Thành, có quân cờ do Diệt Thiên bố trí?”
“Hồi Thiên Thánh Giả, xác thực có việc này, chẳng qua Ma Tôn chưa từng tiết lộ bất luận điều gì cho chúng ta, thuộc hạ cho rằng Ma Tôn sẽ nói với người những việc này.” Nam tử ngồi bên bàn tiệc có một bộ râu đỏ rực, chính là người mà ngày đó trước khi tiến nhập tuyết sơn Lâm Cửu và Diệt Thiên gặp qua – Hoả Sơn.
Lâm Cửu cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848176/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.