“Hoả diễm của phượng hoàng có vẻ đã sắp cạn kiệt, chúng ta phải nhanh chóng thừa dịp phượng hoàng trọng sinh đưa hắn vào địa ngục triệt để phong ấn lại!” Khẽ quát một tiếng, chân khí của Tây Sa Thương Hải bỗng nhiên tăng vọt, quanh thân dần dần bao trùm bởi một làn khói xanh nhàn nhạt, sau cùng hình thành một con thần long màu xanh ngay giữa không trung.
“Xuất ——” Hoàng Phủ Thiên Niên hô, cũng giống Tây Sa Thương Hải quanh thân dần dần quanh quẩn một làn khói màu vàng, làn khói tựa long, kim quang lóng lánh, sau đó hoá thành một con Kim Long uy vũ.
“Thanh Long… Kim Long… ha ha, Hoa Tư ngươi cũng nên gọi Tử Long ra luôn đi ha?”
Mu bàn tay xoá đi vết máu nhàn nhạt bên khoé miệng, quanh thân ma đầu hắc vụ đột nhiên mãnh liệt tuôn trào, Diệt Thiên nhìn Hoàng Phủ Thiên Niên, cười lạnh: “Phụ thân ngươi năm đó vì ngươi cố ý chết dưới tay ta, Hoàng Phủ Thiên Niên, ngươi đây là tới tìm ta báo thù sao?”
“Giết ngươi, cần gì phải có lí do?” Cười khẩy, Kim Long phía sau Hoàng Phủ Thiên Niên ngửa mặt lên trời hú dài chấn động cả sơn động.
Thanh Long, Tử Long, Kim Long, Hắc Long…. tứ long bay lượn trên không, từng đợt long ngâm không dứt vang vọng bên tai, phảng phất như ngay một khắc sau sẽ làm cho tuyết sơn này sụp đổ vậy, nhất là phượng hoàng hoả diễm ở sâu trong lòng núi càng ngày càng cuồng loạn như là bất hoà với những con long này, dung nham cuồn cuộn chảy, hoả quang quanh quẩn trên đỉnh đầu càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848170/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.