Bầu không khí sao lại đột nhiên trở nên quỷ dị như vậy?
Hoa Tư vừa từ trong nhập định tỉnh lại tinh lực dồi dào, vươn vai duỗi lưng thuận tiện gọi những người khác đi tiếp, phát hiện Tây Sa Thương Hải đã thả Lục Tiểu Phụng, mà Hoàng Phủ Thiên Niên thì lại kì quái ngồi xen giữa Lục Tiểu Phụng và Tây Sa Thương Hải, trong lúc y nhập định chẳng lẽ đã xảy ra cái gì hay sao, bầu không khí thế nào lại có chút là lạ.
“Chúng ta tiếp tục đi thôi.” Từ trên mặt đất đứng dậy, Hoa Tư nhẹ nhàng phủi phủi vạt áo, xoay người lại thì nhìn thấy hai mắt Lục Tiểu Phụng hơi đỏ lên, như là vừa mới khóc vậy, Hoa Tư sửng sốt, kì quái hỏi: “Đây là làm sao, ai khi dễ đại tiên nhân vậy?”
Lâm Cửu im lặng trừng mắt Hoa Tư, tuy rằng cũng đại khái đoán được Hoa Tư vừa rồi nhập định nghỉ ngơi không cảm giác được xung quanh xảy ra cái gì, nhưng trong lòng y vẫn thấy khó chịu, phi thường phi thường khó chịu.
Không thèm nói câu nào, Lâm Cửu chỉ từ trong góc đứng lên.
Hoa Tư lại nhìn về phía Hoàng Phủ Thiên Niên đang đi tới bên cạnh Lâm Cửu, hỏi: “Hoàng Phủ Thiên Niên, giữa các ngươi không phát sinh chuyện gì đi?”
“Hừ ——” Hừ nhẹ một tiếng, Hoàng Phủ Thiên Niên chỉ liếc mắt nhìn Tây Sa Thương Hải cách đó không xa, chợt ôn thanh nói với Lâm Cửu: “Đi thôi.” Hắn còn muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng lại nuốt vào bụng không nói ra.
“Ai!” Hoa Tư cũng không ngốc, thấy biểu hiện của mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848166/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.